Thứ bảy, ngày 26 tháng 07 năm 2025
06:51 (GMT +7)
Văn học

Văn học

Cuối đường gặp một dòng sông

Đêm. Những bước chân của Thảo từ tầng hai vọng xuống làm Trọng tỉnh giấc trằn trọc trên chiếc giường rộng thênh thang. Cách đây hơn sáu năm, Thảo chia tay bố con anh sang Đài Loan làm ăn. Bốn tháng t...

Xem tin nổi bật 1 năm trước

Nhẫn

Tiệc cưới sẽ bắt đầu vào lúc sáu giờ. Tôi còn hơn một tiếng rưỡi đồng hồ để tháo chiếc nhẫn này ra. Nó đã thít lại vào ngón tay tôi lúc nào mà tôi chẳng hay, cho đến khi tôi thấy mình cần tháo nó. Tôi ước gì, ước gì, ước gì…

Xem tin nổi bật 1 năm trước

Thơ Nguyễn Đình Hưng

Trái tim lại hát     Bao năm là đá mồ côi... Một mình dở khóc, dở cười ngẩn ngơ Đường tơ duyên quá hững hờ, Bòng bong càng gỡ, từng giờ rối thêm!     Trời trong xanh, nắng ấm êm, Mà hồn băng...

Thơ 1 năm trước

Nhớ

Nhớ người cõng chữ lên non...

Thơ 1 năm trước

Là anh là đá là gió

Ở đây/ Nơi đầy đá đầy gió

Thơ 1 năm trước

Muối

Xanh non dưới mặt trời/ vú biển kết tinh dòng sữa trắng

Thơ 1 năm trước

Thơ viết ngày ngâu

Tháng bảy về xin lễ nén tâm nhang/ xanh cao ơi! những linh hồn máu thịt…

Thơ 1 năm trước

Gió mùa về…

Hồi nhỏ ở quê mẹ tôi vẫn thường nói tôi như một chiếc đài dự báo thời tiết. Bởi trước ngày gió mùa về là tôi lại lăn đùng ra ốm. Nặng thì sốt li bì, nhẹ thì hắt xì, sổ mũi, cảm cúm. Lớn lên tôi vẫn là...

Văn xuôi 1 năm trước

Di ngôn

Maryna! Maryna! Mẹ đâu rồi! Ơ, sao lại im lặng thế này. Bà Maryna đã có tuổi và còn thêm chứng nặng tai, đôi khi bà cố ý không trả lời vì bà quá oải hơi với đứa con gái Reinia. Bà chỉ vồn vã lên ti...

Xem tin nổi bật 1 năm trước

Thơ Hoàng Đình Quang

Một tình - một bạn - một tôi/ Ba ly rượu, mấy góc trời nhìn nhau!

Thơ 1 năm trước

Xao xuyến cúc họa mi

Trời chuyển gió. Phố đang bước vào những ngày đầu đông se sắt lạnh. Thốt nhiên tôi lại nhớ đến những câu thơ vô tình đọc được ở đâu đó trên internet: “Đông về nở cúc hoạ mi/ Cánh mong manh nhỏ li ti g...

Văn xuôi 1 năm trước

Thơ Thy Nguyên

Nắng ngủ hai đầu/ Gió ngừng thổi hai đầu

Thơ 1 năm trước

Thơ Trần Nhuận Minh

Vẩn vơ ra đứng trước nhà/ Người qua mà chẳng thấy qua một người

Thơ 1 năm trước

Bão

Đồ hư hỏng, mất nết, lăng loàn, thứ đàn bà thối thây, đĩ bợm mà cao giọng với tôi à? Sau mỗi từ, mỗi hừ, mỗi nghiến răng của anh thì đầu chị lại bị đạp bộp bộp xuống nền gạch bông, đến hoảng loạn, đế...

Xem tin nổi bật 1 năm trước

Loài sâu ngủ quên

Bình minh thức giấc, sớm ngọt ngào theo tiếng chim hót say sưa. Tiếng dế đã tắt, gió nhẹ nhàng cựa mình trên lá non. Muôn hoa khoe sắc đón tia nắng mặt trời. Chỉ có những loài sâu vẫn ngủ yên trong ké...

Văn xuôi 1 năm trước