Chủ nhật, ngày 22 tháng 09 năm 2024
16:38 (GMT +7)

Chùm thơ Thạch Quỳ

Bức tượng

Em đã sống bình yên như tượng

Chẳng đàn ông, em chẳng đàn bà

Mưa hay nắng

Cứ trôi

Ngoài vỏ

Nắng hay mưa

Cứ trỗ

Ngoài da

Chẳng đàn ông, em chẳng đàn bà

Em đã sống bình yên như tượng…

Anh đấy ư?

Thiên thần?

Quỷ dữ?

Ai thổi vào tượng đá một con tim

Ai biến tượng thành người

Biến đá thành em?

Những ngày tháng bình yên đã chết

Kể từ khi tượng biến thành người

Những năm tháng êm đềm cũng hết

Nông nỗi nào quay quắt trái tim ơi!

Anh là kẻ mang phép màu thượng đế

Hãy dắt em đến trước cửa Người

Xin cho em trở về kiếp đá

Đá hóa thành bức tượng giống người thôi!

Nguyễn Du 

Cụ đi tìm chân kinh

Ở thứ kinh không chữ

Biết ai sẽ khóc mình

Sau ba trăm năm nữa ?

Một tiếng đàn máu rỏ

Suốt năm đầu ngón tay

Bây giờ cụ nằm đây

Bình yên chưa, giấc ngủ ?

Thân buộc ràng áo mũ

Lòng gửi trời núi xanh

Ôm trọn niềm tâm sự

Nghìn năm trong ngực mình

Ai đến trong kê vàng

Ai về bên nấm mộ

Nhìn bụi hồng dặm kia

Nhớ chăng cồn cát nọ!

Mắt tôi như nụ cỏ

Nhìn trời đăm đắm xanh

Bước sao khỏi bóng mình

Khi mặt trời đúng ngọ?

Tôi về thăm mộ cụ

Lẻ bước giữa chiều hoang

Chỉ thấy bóng kê vàng

Mọc trùm lên bãi cát

Cụ không về trong mắt

Cụ không nằm trong thơ

Muốn hỏi hồn dưới đất

Đã ngủ yên nấm mồ ?

 

Nếu trái tim cất lời nói được

 

Nếu trái tim cất lời nói được

Trí óc cãi cọ không ngừng

Trái tim giả vờ im lặng

Trí óc vờ dửng dừng dưng

 

Nếu trái tim cất lời nói được

Nhưng trái tim trầm cảm mùa thu

Nhưng trái tim đã lặn vào thơ

Như trăng Lý Bạch lặn trong hồ

 

Nếu trái tim cất lời nói được

Từ ngữ thừa trong từ điển

Từ điển thiếu từ ngữ

Lưỡi thiếu chức năng

Hệ thính giác gặp cơ may hoàn thiện…

 

Nếu trái tim cất lời nói được

Nhưng

Trái tim vẫn lặng như tờ

Còn

Tiếng ngoài lời

Thơ ở ngoài thơ…

Bên lề lá cỏ Uýt Man

Sự sống vẫn lên mầm trong cỏ

Vẫn nhịp đất

Nhịp tháng ngày đang thở

Trong mỗi tế bào, trên cơ thể của tôi

Khi câu thơ ú ớ chẳng nên lời

Tôi cúi xuống lặng im nhìn cỏ

Khi gươm sung đúc thành tượng đá

Tôi nhìn rêu trên tượng để mà tin

Có một từ đồng nghĩa : CỎ và EM.

Các vị Thánh trên trời trỏ ngón tay trỏ

Vào bốn hướng mây bay, đâu hướng cỏ ?

Các vĩ nhân trong đất hãy yên tâm

Cỏ đang xanh trên mộ các ngươi nằm

Chiêm bao thấy mộ mình không mọc cỏ

Riêng điều này là nỗi sợ của tôi

Cỏ Uýt Man trong đất vẫn xanh chồi !

Ông già nghễnh ngãng

Chạy đến ga cuối cùng, con tàu dừng lại

Ông già không xuống tàu

Quay về ga đầu tiên, con tàu dừng lại

Ông già không xuống tàu

Người lái tàu hỏi : Ông già về đâu ?

Ông già hỏi : Con tàu về đâu ?

Ga cuối, ga đầu

Ga đàu, ga cuối

Ông già nói lảm nhảm

Người bán vé tàu cứ bán…

Chạy đến ga cuối cùng, con tàu quay lại

Chạy về ga đầu tiên, quay lại con tàu

Người lái tàu không hỏi thêm gì nữa

Rằng ông già nghễnh ngãng

                                               Đi đâu ?

                                                             Và

                                                                    Về đâu ?...

 

Ong vàng bướm tím

Có mùi mật trong hoa

Điều đó chú ong vàng cũng biết

Có hương thơm ẩn giữa sắc màu

Cái chuyện này bướm tím biết từ lâu !

Nhưng bạn ạ !

Hương trầm trong gỗ mục

Thì ong vàng, bướm tím có hay đâu …

 

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ dành cho các em nhân dịp Tết Trung thu

Xem tin nổi bật 5 ngày trước

Xin lỗi mùa thu

Thơ 1 tuần trước

Sau vũ hội

Thơ 1 tuần trước

Bên kia nỗi nhớ là làng

Thơ 1 tuần trước

Thơ Nguyễn Thúy Quỳnh

Thơ 1 tuần trước

Thơ Nguyễn Đức Tùng

Thơ 1 tuần trước

Xin lỗi mùa thu

Thơ 1 tuần trước