Thơ của Phạm Vân Anh
Lưới khóc
Sóng trắng, mây trắng và muối trắng
Lòng chiều xót mặn phía hừng đông
Biển xé toang dòng nghe lưới thở
Nhịp hải hồ tạm khép
Những đôi tay rèn lửa mặt trời
Trồi sụt dưới bao hàng chuyển tải
Bước ngư phủ căng mọng đêm mất ngủ
Cát ghềnh chung chiêng thuyền lỡ nhịp
Câu hò biển bạc không cứu nổi người
Mộng gỗ đằm tanh mơ giấc xa khơi
Triều lạnh bọt biển
Người lạnh tâm can
Bóng người duyền bọt sóng
Mắt lưới mồ côi nhỏ từng giọt buốt
Vồ hụt cơn mê cá về
Khản giọng đêm...
Những mầm cây ủ mùa đông
Trỗi lên mắt lá những ý niệm rỗng
Khởi thủy là lời
Bông cúc tần gửi duyên bụi ven đường
Lặng tàn theo dấu mùa vun vút
Sự bề bộn của ảo giác xâm thực vội vàng
nơi sồng nâu vô quải ngại
Lối thiền tông gửi cõi nhân gian
Trăng sẻ bóng
Chứng thực đức tin
Chứng thực điều tinh yếu đường tu tập
Cảm giác cất lời trong điệu nhảy mê dụ mãnh xà
Ta làm viên sỏi đáy sâu
Đồng nhất cùng tĩnh lặng
Đồng nhất sự sống và cái chết
Từ mầm cây
Mùa đông rụng một câu thơ tươi sáng
Một đường trăng đĩnh ngộ rót trên đồi.
Đường hoa rụng
Ước gì em có thể nhìn xa hơn
khoảnh khắc anh hôn em
Dấu môi nào còn ấm đã le lói tuyệt vọng
Yêu thương nào vừa thắm đã dịu phai
Sợ một ban mai không anh
Chỉ suy nghĩ thôi đã xót xa lạnh dần mắt dại
Hàng phượng vĩ rùng mình đổ lửa
Tất cả đã sẵn sàng cho một cuộc ra đi
Cả giọng chim gù cũng xót xa dao cứa
An ủi làm gì câu duyên nợ
Chia ly là chia ly
Hút bóng người xen lẫn hoài nghi
Hút bóng nắng chưa đủ nồng ân nghĩa
Đường hoa rụng bời bời
Những ngày buồn…
Thong thả sẽ dần qua!
Phạm Vân Anh
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...