Một số tác phẩm của tác giả Phạm Văn Vũ
Tác phẩm mới:
NHẬT KÝ NGÀY CHÀO ĐÓN CON
Bên trong phòng sinh
Tiếng thở của mẹ mỗi lúc càng thêm căng
Tiếng đạp của con mỗi lúc càng thêm mạnh
Chúng ta chỉ còn cách nhau một vòng tay
Mà lâu hơn rất nhiều chín tháng mười ngày
Ngoài này mọi thứ đang hối hả
Mọi thứ đang dừng lại
Yên lặng
Tất cả để dành
Đợi cuộc gặp của chúng ta
Và…
Chốt khóa thời gian mở ra
Cánh cửa phòng sinh mở ra niềm hồi hộp
Mọi người nhìn con tròn xoe nhìn thế giới
Vòng tay cha con mình đón lấy nhau
Nghi lễ bắt đầu
ĐÊM ĐẦU TIÊN NHÌN CON NGỦ
Bỗng chốc mọi thứ đều bé lại
Như cánh môi đo đỏ mấp máy
Như đôi tay nhỏ xiu cuộn tròn
Như sợi tóc tơ non non
Cả nhà mình ai cũng đang bé lại
Y bằng thành viên mới
Mọi người khẽ cười
Khi nghe tiếng khóc o oe
Má con thơm hương sữa mẹ
Áo ba thơm hương trẻ thơ
Nâng đêm trên tay thật nhẹ
Nhẹ như thoang thoảng giấc mơ
Đêm nay ba không chợp mắt
Để được ngủ trong giấc ngủ của con
LING LOONG
Mẹ ư hừ dỗ dành
Ba lim dim bên con lim dim
Trong giấc mơ trẻ thơ
Con dạy ba đánh vần
Những chữ cái từ miệng nhỏ bay ra
Ling loong ling loong
Tay con vẫy quả bóng, nó lăn tròn thành tiếng cười
Tay con vẫy cánh màn, nó bay thành mây trời
Tiếng cười va vào mây trời nằm im một góc
Con nhoài mình đuổi bắt bạn chơi
Ba dụi mắt ngoảnh sang
Cái miệng mơ còn đang ling loong
Đôi tay mơ còn đang vẫy vẫy
Tiếng dỗ dành ư hừ đã ngủ say
Ba đứa trẻ chung nhau giấc mơ này
TRỞ VỀ
1.
Cây đại ngày đêm phủ trong nhang khói
Không nở được hoa
Lặng yên nhìn dòng người tấp nập
Lặng yên nghe dõng dạc A Di Đà
Hối hả những hồi chuông
Dồn dập những tiếng mõ
Lời nguyện cầu tô màu xanh đỏ
Thoăn thoắt đôi bàn tay đếm tiền lễ sau cánh cửa chùa
Dưới chân tượng Phật, hàng người vẫn xếp dài
Nhưng bóng áo vàng đã rời đi về hướng khác.
2.
Khẩu hiệu nô nức treo từ ngoài cổng đến góc lớp
Danh hiệu hăm hở trưng bày trên sân khấu và trong phòng họp
Các thầy cô vẫn lẳng lặng thi đua
Các em vẫn lẳng lặng xếp hàng
Không ai giải thích cho các em vì sao thức ăn bẩn tuồn được vào nhà trường
Vì sao người kia bị chính bạn bè mình hành hạ giữa đám đông
Vì sao người kia được nâng gần hai chục điểm để vào chuyên nghiệp
Vì sao nhiều câu hỏi vì sao đến thế?
Sau cánh cổng có một cánh cổng khác
Chưa kịp mở ra đã lại khép vào
Trong câu hỏi có một câu hỏi khác
Những ánh mắt trẻ thơ thấp thỏm nhìn nhau
Các phụ huynh vẫn tấp nập đón con
Đón những gương mặt ngơ ngác héo mòn.
3.
Bố trở về
Từ đoàn người xếp hàng dài dưới chân tượng Phật
Từ tấp nập phụ huynh đón con ngơ ngác héo mòn trước cổng trường
Giật mình nghĩ về bóng áo vàng đã rời đi theo hướng khác
Về những ánh mắt giữa thấp thỏm khôn lường
Cứ mỗi ngày trở về
Bố lại thêm một câu hỏi
Bao nhiêu câu hỏi mà bố không biết cất đi đâu
Không biết tự mình trả lời ra sao
Không biết trả lời con như thế nào
Bên cửa sổ
Trong căn phòng nhỏ vừa vặn giấc ngủ trẻ thơ
Con đang thiêm thiếp mơ
Tiếng thở nhẹ và đều nhắc bố cách trả lời các câu hỏi
Cám ơn con.
LẮNG
Dưới này
Ngấm bao nhiêu hương đất
Mà sen
Trên kia
Ngấm bao nhiêu hương trời
Mà trăng
Đêm nay
Giữa một bầu vàng
Sen đã bắt đầu trăng
Giữa một bầu vàng
Trăng cũng bắt đầu sen
Chỉ màn đêm mới biết
Có người áo vàng
Tay ngấm sen và tóc ngấm trăng
Trong ánh mắt u ẩn lấp lánh
Nửa như níu nửa như nâng
Sau giờ khắc lắng mình
Chầm chậm nở.
NGHE
Trái cây kể chuyện hoa nở
Con kiến kể chuyện đất đai
Bàn tay kể chuyện cánh cửa
Buổi chiều kể chuyện sớm mai
Mưa nắng kể chuyện mùa vụ
Con đường kể chuyện bước chân
Cánh đồng kể chuyện ngọn cỏ
Sương rỏ kể chuyện phù vân
Đóa sen kể chuyện tiếng chuông
Chuông vọng một làn hương đắm
Chập chờn ở giữa, mình ngân
Xa kia lá rơi mõ vẳng
MÂY LẠ
Bên kia núi
Tiếng lá hát vào trăng
Bên kia trăng
Tiếng lá hát vào trời
Bên kia trời
Mây hát buồn như lá
Tiếng hát bay ra
Đậu vào mình đám mây rất lạ
VẮNG
Ngoài kia
Mặt đất đang chật lại
Cỏ không chỗ xanh, cây không chỗ tỏa cành
Dưới kia
Cá tôm đang bỏ đi
Sông suối ao hồ khát khô, biển cũng không còn muối
Trên kia
Bầu trời trắng lặng cao vời
Cơn mây cuối đang sang bầu trời khác
Mình vẫn cùng mọi người
Đông đủ ở đây, tất bật ở đây
Giữa một nơi rất vắng
SHOCK
Sau cú shock buổi sáng
Mình im lặng
Đến cú shock buổi chiều
Mình lại im lặng
Cả cú shock buổi tối
Mình vẫn im lặng
Thở phào rũ bỏ
Đêm im lặng
Nhưng đó cũng là lúc sự tĩnh lặng ra đi
CŨ
Đều đặn những cập nhập mới
Chuyển động 86.400 giây
Những tin giả vẫn nhận được nhiều chia sẻ
Những chuyện có thật khó tin vẫn nhiều lên hằng ngày
Không có gì không được luận bàn
Từ chuyện rau sống đến chuyện tổng thống
Những luận bàn chồng chéo ngổn ngang
Nhiều và dễ như là tự động
Trôi trong kết nối triền miên
Chạm tay nhẫn nại kiếm tìm
Đọc mình trong một câu chuyện cũ
Tác phẩm cũ:
Mọc
0 giờ
Khi Ánh sáng và Âm thanh giả làm cuộc lặng lẽ
Những Giải trí hết giờ truyền sóng
Những Chân lí được gấp vào phủ bụi
Những Dự phòng nghỉ ca gác thân phận
Những Trò diễn trút bỏ phục trang
Những Hẹp hòi bỗng thênh thang…
Bao nhiêu Con đường nay về một bước
Bao nhiêu Tham vọng giờ cùng giấc mơ
Sợ hãi thành trắng muốt
Mỏi mệt cũng cập bờ
Hôm qua cuộn mình kê gối ngày mai
Trong trẻo đắp cho lầm lạc
Mẹ Sáng khép mắt
Bóng cựa mình
Cuối đêm mọc tiếng khóc rất trẻ thơ
Qua
Ngày trước
Người như dòng nước trôi qua
Mình làm bong bóng
Bây giờ
Người như dòng xe trôi qua
Mình làm vạch ngang trên đường
Một hôm nào
Mình trôi qua mây
Mây bay qua con đường đến bên dòng nước
Trả lời
Lần đầu
Nhận cuộc gọi của Tương lai
Mình reo vang
Lần sau
Nhận cuộc gọi của Tương lai
Mình rung lên
Mai này
Nhận cuộc gọi của Quá khứ
Có lẽ mình sẽ chọn chế độ im lặng
L à n g ơ i
1.
Cây đa nửa đứng nửa ngồi
Con chim sáo tập hót lời ngọng nghịu
Lũy tre ngả màu
Những ngọn măng nửa hiền nửa dữ
Bờ dậu thon thót ngủ mơ bầu bí nở hoa nhựa
Chỉ còn giếng cũ
Soi ánh mắt người già
Rơi xuống và thấm tan bao nhiêu mặn ngọt
Bao nhiêu là thở than
2.
Nhập nhoạng
Mình theo những ngày hốt hoảng lớn lên.
Năm ấy
Có nhà bán ruộng để mong đổi đời
Cái màn hình mua bằng cay bằng đắng
Thật thà hai màu đen trắng
Bảy giờ tối cả làng lục tục đến cùng xem.
Ruộng trầm tư nhớ bước chân trâu
Quen dần tiếng mày cày khục khịch
Trẻ trâu thành tên gọi ngày xưa
Tiếng mõ tan vào lách cách cơn mưa.
Có cần không, gốc đa
Chim sáo liu riu kể chuyện thánh thần?
Còn cần không, lũy tre
Như một câu thơ, măng vươn lên trời?
Bờ dậu, cần không
Tình hàng xóm kết bằng bầu bí?
Vẫn biết cần lắm chứ
Nhưng mỗi chúng ta lại cần một thứ....
Tiền không tiêu bằng lá đa
(Xin lỗi chim sáo)
Thơ không viết bằng tre
(Xin lỗi thi sĩ)
Hàng xóm không kết bằng bầu bí
(Xin lỗi tôi và hàng xóm tôi)
Chỗ gốc đa đặt cây ATM
Chỗ lũy tre làm siêu thị
Bờ dậu kia thì sao
Lẽ nào cứ giữ chứng tích lãng mạn một thời?
Không biết nữa
Oi ả thế này
Ta phải đợi mưa thôi
3.
Làng đẫm mồ hôi
Không còn gió ve vuốt
Chỉ có hơi nóng phả vào hầm hập
Phả vào cây ATM và siêu thị
Phả vào chứng tích lãng mạn một thời
Như là phải có mưa thôi
Sau trận mưa mù trời
Giếng cũ mọc lên tiếng gọi
L.....à......n.......g.......ơ.......i.......
Cốc Lùng, 2011
Linh
Có phải thuở bé nhốt đom đóm vào lọ
Nên giờ đây mỗi đêm mình lại chập chờn
Mỗi lần lọ mở nắp
Là một lần mình bay đi
Không ra đi, không trở về
Mình chập chờn cùng đom đóm
Và đom đóm bay trong mình thấp thoáng
Không ra đi, không trở về
Đom đóm bay từ bãi tha ma
Đến đậu những cửa chùa
Bay từ đồng cỏ
Đậu vào mình bơ vơ
Linh linh linh linh linh
Nhắm mắt và cất bước
Đom đóm trôi cùng mình
Điềm nhiên và lặng thinh
Ánh sáng sinh ra có phải từ đêm?
Và đêm sinh ra có phải từ đom đóm?
Mình cứ bận lòng những câu hỏi
Mà đom đóm có bao giờ nói về điều sáng - tối đâu
Linh linh linh linh linh
Búng tay
Đâu đó phía con đường
Có bước chân vồi vội
Đuổi theo một lời gọi
Đâu đó phía con đường
Có tiếng hát chầm chậm khàn khàn
Kể câu chuyện thề hẹn dối gian
Đâu đó phía con đường
Người chắp tay thỉnh cầu mưa lạ
Trên đầu những chòm mây tất tả
Đâu đó
Con đường vừa đi vừa khó thở
Những khúc quanh hoài nghi giận dữ
Chiếc lá vẫn lặng yên
Khẽ tỏa ra ngọn gió
Bay thản nhiên
Dưới bóng cây
Cậu bé cười rung má
Nhìn cụ già búng tay
Sớm nay
Cổng vườn sớm nay ngại ngùng
Thủ thỉ nhắc có bàn tay lạ
Bàn tay sớm nay ngại ngùng
Thủ thỉ nhắc có hơi ấm cũ
Hơi ấm sớm nay ngại ngùng
Thủ thỉ nhắc có làn gió nhẹ
Làn gió sớm nay ngại ngùng
Thủ thỉ nhắc có mái tóc quen
Mái tóc sớm nay cỏ mềm
Những bông cỏ vừa thơm vừa nở
Cánh đồng về sáng
Dành dụm hơi ấm từ khoanh lửa rơm lũ trẻ đánh rơi
Ngọn khói đêm nay cuộn mình thiêm thiếp
Trong giấc mơ im ắng
Có tiếng chân líu ríu đang cười
Có vạt đất vùi mình vào tiếng dế
Vũng cỏ hứng về một hạt sao rơi
Trở mình chạm lưỡi liềm mùa cũ
Dụi mình gặp chùm rễ trầm tư
Trong mái tóc lơ phơ năng nắng
Khe khẽ cựa mình một tiếng hát ru
Làm sao nghe hết được cánh đồng
Để ngày mai kể chuyện cho đàn chim sẻ
Bao nhiêu mầm rễ mọc trong lòng
Càng về sáng bầu trời càng nhẹ
Quẩn trong lớp vỏ ngủ quên
Ngọn khói hát bài ca ẩm ướt
Dưới cánh cửa chùa
Tiếng mõ trên kia gõ ra đều thế
Đều như hơi thở
Khẽ như nói cười
Khẽ như giấc ngủ
Đều như làn hơi
Tiếng mõ ai kia gõ ra đều thế
Bước chân luống cuống
Lùi xuống nhấc lên
Ra thơm hoa đại
Vào đau cỏ mềm
Tiếng mõ nói gì mà sao đều thế
Gõ nhịp điềm nhiên
Không đuổi không mời
Không mừng không tủi
Không khóc không cười
Lòng mình xin gõ một hồi
Mình đoán
Lúc ánh mắt chăm chú nghe
trước khi thành lời
Lúc lời nói ngấm tan
trước khi thành trí nhớ
Lúc trí nhớ loang ra
trước khi thành hơi nước
Lúc hơi nước trườn mình
trước khi thành mây
Lúc đám mây lặng yên
trước khi bão nổi
Bài thơ bắt đầu
Phạm Vũ
[su_button url="https://vannghethainguyen.vn/2016/11/22/10565/"]Trở về thư viện tác giả[/su_button]
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...