Một số tác phẩm của tác giả Nguyễn Doãn Long
ANH CÓ VỀ BẢN CÙNG EM?
Anh có về bản với em
Lên nhà sàn mình cùng đi chân đất
Ngồi bên bếp lửa hồng
Uống hết bát rượu này
Anh sẽ thấy hoa rừng khoe sắc thắm
Mỏi chân, anh ngồi xuống chiếu này.
Sàn trên là nơi cha tiếp khách
Đãi anh
Mẹ nhóm bếp lên đun nước mổ gà
Em đem váy chàm ra sân sau đón nắng
Gió thoảng hương rừng vào trong.
Anh có về bản cùng em
Thì nắm tay nhau qua hết ngọn dốc dài
Thấy bản mình đắp chăn mây chưa ngủ
Khói đã thơm mùi thức ăn bò sát nóc nhà.
Anh về bản cùng em
Mình cùng gieo mùa xuân trên núi...
UỐNG RƯỢU NHÀ SÀN.
Trên mái lá, dưới sàn tre
Xung quanh hàng cột dui mè bóng đen
Giữa nhà khói bếp bay lên
Mẹ ngồi vun hết bốn bên gió lùa.
Rượu rót mời khách đung đưa
Chụm ly uống cạn say sưa tình làng
Mâm trên các cụ cười vang
Rượu men lá cứ nhẹ nhàng mà thơm.
Ba mươi sáu cột nhẵn trơn
Vịn vào, tay chạm lưng còng đục cưa
Ngồi uống rượu, nhớ ngày xưa
Cầu thang ngồi đợi cơn mưa tách mầm...
TỰ KHÚC CÁNH ĐỒNG
Mẹ tôi cấy lúa ngoài đồng
Nắng trưa đổ bóng lưng còng gãy thêm
Ruộng sâu, bùn nhão ruột mềm
Bàn chân tẽ ngón ngập bên rãnh cày.
Mùa được gửi cả gió mây
Hai tay mẹ đỡ những cây lúa nằm
Bù nhìn áo rách quanh năm
Mỏi chân ngã xuống bờ nằm chỏng chơ.
Giật mình với cả giấc mơ
Gà con trốn nắng, mắt ngơ ngác sầu
Nắng như cháy rực ngọn cau
Mưa úng ngập khoảng sân sau xế chiều.
Mẹ đi dáng mỏng liêu xiêu
Nắng mưa nhuộm đã muối tiêu mái đầu
Mùa gieo mọc được cây đau
Mẹ cong đòn quẩy cơn ngâu qua làng!...
EM ƠI.
Mình uống chung dòng nước máng
Tắm cùng nguồn suối này
Lên nương lên rẫy tránh sao những lúc xem rõ mặt nhau
Con gà biết sang vườn nhà bên tìm thóc
Dây bí dây bầu nhà em leo qua vườn nhà anh đậu quả
Cây khế anh trồng em lấy em ăn
Anh sang xin mế cho em đi chơi hội
Con chó quen hơi mừng quẫy đuôi.
Hai nhà có lần mượn nhau lọ muối
Chúng mình cùng ngồi sưởi ấm bên bếp lửa sàn
Tay anh ủ vào tay em hết lạnh
Xua tan đi giá rét núi rừng.
Vậy mà
Có người muốn đến xin em về làm dâu khác họ
Bờ rào nhà em ai đem buộc lại
Dây bí dây bầu không còn chỗ leo héo quắt
Cây khế anh trồng chín rụng xuống đầy sân
Anh xót lòng xót dạ
Em ơi!
KỂ CHUYỆN NGÀY XƯA.
Ngày xưa cha lên rừng tìm đất trồng ngô
Mẹ chọn nơi hợp mùa đem gieo đỗ
Năm tuổi con theo cha đi rừng
Buổi trưa ăn cơm nắm muối vừng
Khát thì uống nước mạch nguồn trong khe núi
Lớn lên có làn da sạm nắng
Giọng nói khác người miền xuôi.
Tay cha vẹt mòn trơn cán cuốc
Xoa vào nhau cho đỡ rát
Lưng áo mẹ bạc thêm theo những lần tra hạt
Có những vụ mất mùa
Cơn đói dạy con biết tìm nơi cây măng trên rừng mọc
Biết chọn thân dây cây củ mài ăn xuống đất
Đem về nấu cháo tía tô.
Cha mẹ giờ tóc trắng như bông lau bên vách núi
Mắt cứ nhìn xuống bước chân
Con cháu về thăm hay kể chuyện ngày xưa
Ngày xưa ông bà ta đi mở đất.
HỒI SINH BÔNG LÚA.
Giọt giọt mồ hôi
Chảy xuống cánh đồng hồi sinh cây lúa
Tháng Sáu về như giấc ngủ trưa
Chập chờn mà lo mưa ướt lên bện thóc
Còn mơ thấy Lang Liêu gói bánh
Hiếu thảo dâng lễ Tổ tiên.
Nằm nghe truyện kể sự tích dây trầu ôm lấy thân cau
Thơm như miệng trầu bà đựng đầy kho cổ tích
Lời ru giữ cánh cò trong mơ ở lại
Môi cười đu lệch vành nôi.
Ú ớ cơn mê
Buổi trưa đuổi theo lũ cào cào áo xanh không ngủ
Lấm bùn đồng lúa
Xanh mướt tuổi thơ.
Mồ hôi rịn xuống luống cày
Thành vị phèn chua nuôi bông lúa lớn
Tháng Sáu
Có hạt thóc khô vàng
Ngập bùn nứt vỏ hồi sinh.
MỒ HÔI ANH.
Rịn xuống gối làm em giấc ngủ say
Đêm rừng làm gì có điện
Nụ hôn anh khét mùi thuốc lào
Cho em bình yên tận hưởng và không hoài nghi.
Gối lên cánh tay vạm vỡ của anh ngủ hết cả mùa thai nghén
Thấm ra bắp tay anh săn chắc như thanh củi rừng
Giữ bước chân em không rời xa anh, xa bản
Hơi thở anh ấm hơn bếp lửa
Sưởi ấm em đi suốt thời đông.
Nhỏ xuống mỗi lần vào bếp
Vụng về nấu được món ăn em thích
Món ăn chỉ là rau rừng
Anh vượt qua chín suối mười khe.
Đầm đìa trán anh mỗi lần em vượt cạn
Giọt mong giọt chờ
Chảy xuống má em
Cho sự hồi sinh tình yêu đôi lứa.
TỎ TÌNH
Anh không đi xe máy
Sang tới nhà em bằng đôi chân dính đầy đất đỏ
Đến gầm sàn rửa chân mất mười lăm phút
Lên nhà ngồi gần bếp lửa hơ khô chân rồi kéo ống quần xuống
Lúc đó bắt đầu nói vài câu xã giao.
Cha em ngồi sàn trên hút thuốc lào say đã ngủ
Mế bắt con vịt dưới ao lạc đàn không biết đường vào chuồng.
Bếp lửa đã rực lên
Ấm nước bắt đầu sôi
Em e dè cời những viên than đượm về phía chân anh cho bớt lạnh
Chưa uống chén rượu nào
Mà mặt anh cứ đỏ lên.
Mỗi lần như thế
Anh như để quên mất cái miệng ở nhà
Tay anh thấy thừa ra
Đành lấy củi cho thêm vào bếp
Ấm nước sôi rồi cạn
Củi hết lại thêm vào
Cứ cháy sáng cả đêm.
Anh không biết nói lời hoa mĩ
Hôm sau đến nhà em
Vác trên vai một bó củi to
Để em đun nồi nước chàm nhuộm váy cưới
Cha đang nhâm nhi thử chén rượu mời
Mế bảo anh:
Mày vào bếp mà làm cơm
Ăn no cái bụng rồi bàn...
TỔ TÒ VÒ
Em giống con Tò vò
Một mình lấy đất xây thành chiếc tổ
Vừa đắp xong đã nứt
Em xây đến cạn nước mắt
Cho mỏi cánh bay
Được chiếc tổ tròn.
Anh như con ngựa hoang trên núi
Đi không biết mỏi bàn chân
Em không giữ nổi dây cương kéo anh ở lại
Cùng đắp xây chiếc tổ cho mình.
Anh là con ngựa đã ăn cỏ núi này
Uống cạn nước suối này
Sao anh không nhớ đường về?
Có con sâu trong chiếc tổ đang nằm
Đợi ngày rời kén.
Anh thành con ngựa lạc lối
Ăn cỏ núi xa không tìm thấy đường về
Người ta giữ được dây cương buộc lại
Anh thành con ngựa nhà người.
Chiếc tổ Tò vò em xây lửng lơ trên kẽ vách
Nắng mưa làm nó vỡ mất rồi
Em một mình vò võ
Em một đời đắp xây
Xây chưa xong đã nứt
Anh ơi!
UỐNG RƯỢU CHỢ TÌNH.
Mỗi lần nhấc bát rượu lên
Vợ vỗ vai
Bảo thôi không uống nữa
Ngựa đã mỏi chân thồ
Ngô thì tràn ra chợ
Đuôi ngựa mòn trơn hơn phiến đá đường về
Chiếc ô cũ, rách như mái nhà trên núi.
Giữa chợ chảo thắng cố thơm theo khói lên
Mùi thảo quả nhắc ta nhớ rừng
Không uống say thì làm sao tẽ hết hạt ngô trên núi?
Thằng bạn nợ tình gặp nhau
Nước mắt nó chảy khi gặp người yêu cũ
Người yêu cũ đẻ năm đứa con
Ngày nào chồng nó cũng uống say
Đến lúc không còn nhận ra tiếng chân ngựa nhà mình
Đêm nào cũng hí vang vách núi
Mà không tìm thấy lối về!
Uống thêm bát nữa
Nhà mình sẽ nhòa như sương
Uống nốt bát rượu đầy này
Say thì ngựa thồ về núi.
Thì thôi
Chợ tình bữa nay nhạt rượu
Nhà mình có cả đàn con
Mùa thảo quả trên rừng đã chín
Thì mình dìu nhau về núi trỉa ngô.
VÙNG CAO.
Cha đưa nhát đục vào thân cây thành mộng
Giữ cho nếp nhà đứng vững
Cha vung nhát cuốc bổ xuống
Núi rỉ ra nước và sỏi đá
Lẫn vào hạt bắp mế trồng
Đã mọc lên cây.
Mây trắng bay ngang hàm răng sữa non
Dạy con tập quen những bữa ăn mèn mén
Cha lấy lá ủ vào thân cây làm bầu rượu núi
Ngàn năm lạnh sắc đá cao nguyên.
Con có đôi vai vạm vỡ núi rừng
Bàn chân leo qua trùng trùng phiến đá
Uống đến khi hết rượu chợ tình
Tiếng khèn gọi bạn va vào vách núi
Cạn đêm trăng lạnh
Đá thấm giọt giọt mồ hôi.
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...