Một số tác phẩm của tác giả Lê Nhâm
DƯỚI TRĂNG
Anh dẫn em đi dưới ánh trăng
Hai cái bóng đổ dài quấn quýt
Ruộng lúa xanh non gió thầm thì ve vuốt
Vui như hai đứa chúng mình
Dưới ánh trăng anh thấy em rất xinh
Hàng mi ướt, làn môi đỏ thắm
Đôi mắt đen nhìn anh sâu thẳm
Khiến anh thổn thức bồn chồn
Phảng phất đêm hè mái tóc em thơm
Lẫn trong gió mùi hương cau hương bưởi
Đi bên em mà ngập ngừng khó nói
Những lời yêu thương
Đẹp không em - Ánh trăng quê hương?
Mát rượi như tình yêu đôi lứa
Anh dành cho em niềm riêng, nỗi nhớ
Suốt chặng đường dài những năm tháng
đi xa
Say không em - Hương vị đậm đà?
Hơi mát phù sa, chắt chiu cho đất
Của mẹ cha ta mồ hôi nước mắt
Nuôi chúng mình lớn khôn
E thẹn chi em - vui sướng nào hơn?
Khi hạnh phúc đã lung linh trước cửa
Mơ ước đã thành
cuộc đời hai đứa
Đẹp như ánh trăng đêm nay.
CON ĐƯỜNG XUÂN QUÊ HƯƠNG
Mến yêu sao con đường xuân quê hương
Con đường đôi ta ươm niềm riêng bé nhỏ
Đào nở rộ khoe sắc hồng rực rỡ
Bướm rập rờn trên sóng lúa rung rinh
Đón xuân về buổi sớm lóa bình minh
Cái nụ hồng soi bóng mình dưới nước
Gợn song lung liêng chao qua con én biếc
Thơm ngát cánh đồng ríu rít tiếng chim ca
Không gian hông lên tiếng hát ngân nga
Da diết thế lòng ơi ta muốn hỏi
Có phải con đường đưa ta về mùa cưới
Là con đường mát rượi của quê hương
Sương thấm vào cành cho chồi biếc
xanh thơm
Xòe tán lá gọi chim về xây tổ
Cái bóng nghiêng nghiêng nắng soi vào
bỡ ngỡ
Hơi ấm của rừng lan trong gió reo reo
Có điều gì vui thế hỡi em yêu!
Đôi mắt đẹp giấu bao điều ấp ủ
Giữa tuổi thanh xuân niềm vui chín đỏ
Anh đón em về phòng cưới nở đầy hoa
Ta ơn nhiều dòng suối mát quê ta
Mang nhựa sống cho cành sai trĩu quả
Chiu chắt phù sa cho xanh rờn cây lá
Cho tuổi xuân hồng đôi má yêu thương.
Mùi thơm của rừng quyện sắc năng
vàng ươm
Ta để trong tim nhen lên thành ngọn lửa
Ôi dáng quê hương càng đi xa càng nhớ
Nơi cuộc đời ta gửi đó niềm tin
Mến yêu sao con đường xuân quê hương.
TÌNH KHÚC THÁNG BA
Ôi !
Cánh hoa đồng nội
Trái tim anh bối rối
Mỗi lần gọi tên em
Đôi môi hồng cánh sen
Gọi về mùa quả chín
Óng ả làn tóc đen
Ôm bờ vai bịn rịn
Dịu dàng và thánh thiện
Em chính là cô tiên
Cứ mỗi lần gặp em
Anh lạc vào cõi mộng
Như cánh diều bay bổng
Đưa anh vào ... hoang mơ
Tháng ba giăng mắc mưa
Hoa gạo bừng thắp lửa
Có tiếng gọi
Từ tim anh ... rất nhỏ
Phập phồng
Chờ đợi
Một lời ...
VỪNG TRĂNG QUÊ BIỂN
Giữa đêm hè anh gửi cho em
Nét dịu dàng của vầng trăng quê biển
Con sóng tím lan vào bờ âu yếm
Hôn bãi cát vàng trao thương mến cho nhau
Nắng chiều còn vương trên cánh buồm nâu
Thuyền về bến sau một ngày vất vả
Thơm cả mái chèo tiếng cười trong trẻo quá
Trăng lên rồi khoang cá sáng long lanh
Vằng vặc giữa trời soi bóng xuông
biển xanh
Trăng dịu mát hiền lành như hơi thở
Hoa phượng vĩ đầu mùa tươi sắc đỏ
Làng biển đung đưa trên sóng vỗ lao xao
Biển giăng giăng lấp loáng vạn vì sao
Tiếng hát ru con ngọt ngào xóm nhỏ
Ngan ngát hương đồng căng tròn hạt lúa
Óng chuốt đêm hè thương nhớ đến xôn xang
Nỗi nhớ lặn vào sắc đỏ thời gian
Man mác trong giọng hò xứ sở
Tình yêu đã trải bao nắng gió
Mà đêm nay hai đứa ngóng trông nhau
Biển nhớ ai mà vời vợi đêm thâu
Trăng vẫn đẹp một màu xanh ước hẹn
Anh gửi cho em tình yêu trọn vẹn
Và gió đêm hè mát lịm biển khơi xa.
THĂM PHÚ ĐÌNH
Con về thăm lại Phú Đình
Xôn sao lộc biếc chè xanh ngút ngàn
Con về thăm lại nhà sàn
Cây râm bụt vẫn nồng nàn tỏa hương
Con về thăm lại con đường
Ước mơ cho cả bốn phương tụ về
Thăm Khuôn Tát, thăm Đèo De
Tưởng như thấy Bác đi về sơm hôm
Bác ơi dần hết nỗi buồn
Đàn em áo mới đến trường đông vui
Xóm thôn rộn rã tiếng cười
Rừng xưa ánh điện sáng ngời như sao
Thác Khuôn tuôn chảy ào ào
Nước tung bọt trắng tạc vào tháng năm
Vui nghe đất gọi thì thầm
Lắng sâu tiếng vọng xa xăm nhớ Người
Lối mòn nhớ Bác, Bác ơi
Cầu soi bóng nước, núi đồi biếc xanh
Nay về thăm lại Phú Đình
Con đang sống giữa nghĩa tình chiến khu .
HỒ BẢO LINH MÙA XUÂN
Bảo Linh đường dốc cheo leo
Miên man câu lượn lưng đèo gió đưa
Tay vươn tán cọ xòe ô
Non xanh soi bóng mặt hồ trong veo
Xuân sang én liệng nghiêng chiều
Hoàng hôn chầm chậm trôi theo
ánh vàng
Nồng thơm khói bếp nhà sàn
Hương quen lạc giữa nồng nàn
sương mây
Đêm về điện sáng trong cây
Thả chùm sao bạc, rắc đầy lối xưa
Kìa ai ánh mắt đong đưa
Vừa quen vừa lạ lại vừa xa xôi
Cô gái Tày áo non tươi
Ửng hồng đôi má nói cười ... thướt tha
Một vùng cổ tích dân ca
Lời yêu tìm bạn la đà cánh chim
Trời mưa cho đất xanh thêm
Cho tu hú gọi mùa sim chín đều
Thuyền ai khua nhẹ mái chèo
Say lòng du khách gợi nhiều ý thơ
Hương xuân thoang thoảng mặt hồ
Nàng tiên
soải tóc
ráng
chờ đợi ai.
KÝ ỨC
Còn đọng lại trong ký ức
Một ngôi sao sáng lung linh
Đôi mắt xa vời thăm thẳm
Môi cười mọng chín xinh xinh
Còn đọng lại trong ký ức
Túp lều che tạm gió mưa
Chong chong ngọn đèn thao thức
Cho ai ấp ủ ước mơ
Còn đọng lại trong ký ức
Cái thưở ban đầu ... ngu ngơ
Tình yêu hòa trong tình bạn
Sao mà trong trắng ngây thơ
Còn đọng lại trong ký ức
Nỗi niềm trong buổi chia tay
Gửi lại ai giọt nước mắt
Còn nguyên năm tháng vơi đầy
Còn đọng lại trong ký ức
Mơ màng cảnh cũ người xưa
Một thời để thương, để nhớ
Vui buồn còn lại trang thơ.
THƠ VIẾT GIỮA TRẬN MẠC
Đêm Trường Sơn
Trăng nhuộm vàng trên tuyến
Xe chồm lên
lao nhanh
qua trọng điểm
Vượt cung đường chuyến tiếp chuyến xe qua.
Trên đồi xa
Anh pháo thủ tung những chùm hoa đỏ
Quét lửa lên không đuổi lũ giặc trời
Như dáng cha ông hình anh rất đẹp
Trận địa đồi cao lồng lộng trăng soi.
Anh công binh
Không để máu trong tim người ngừng chảy
Anh xông lên không một chút ngại ngần
Và ung dung phá bom nổ chậm
Giữa đêm trăng trông như một thiên thần
Đêm nay đẹp vô ngần
Đêm ra trận
của đội quân
hậu cần chiến lược
Vẫn dẻo dai như trăm ngàn đêm trước
Trên con đường thân thiết của quê hương
Vui nào hơn
Nghe tiếng máy nổ giòn xe bon bon vượt dốc
Anh lái xe đăm đăm đôi mắt ngọc
Lòng rộn lên nhẩm đọc những vần thơ
Trong gió reo vui lời chúc của Bác Hồ.
Ôi đẹp lắm vần thơ của Bác
Vần theo ta ra tuyến lửa đêm nay
Máu vẫn căng trong tim trẻ tràn đầy
Có thơ Bác chắp cánh tay, xốc tới.
Anh giải phóng quân ơi
Giữa đêm xuân pháo anh nổ vang trời
Đồn giặc cháy khắp nơi đỏ rực
Say đuổi giặc thấy mình đang xung sức
Đón xuân về náo nức quê hương
Có biết hậu phương
đêm nay không ngủ
Trên tuyến đường này dốc đứng hơi thở
Mặc bom gầm đạn rủ vượt lên
Mang cả tình thương trên khắp mọi miền
Tiếp tay cho tiền tuyến
Chở cả khối tình của năm châu bốn biển
Từ hạt gạo thơm,
viên đạn,
dòng thư
Cho miền nam đánh thắng kẻ thù.
Trời rạng sáng mây mù bao trăng núi
Mà xe ta vẫn hối hả vượt cung đường
Đưa những chuyến hàng đầy ắp tới tiền phương
Người lính năm xưa tóc đã pha sương
Còn nhỡ mãi con đương huyền thoại
Cùng với thời gian
trẻ mãi.
ÁNH TRĂNG THƠ
Anh soi vào đôi mắt của trăng
Thấy bóng mình ... nghiêng ngả
Thấy tâm hồn
xôn xao
Một tứ thơ ... rất lạ
Xin gửi một chút ... bâng quơ
Vào cỏ cây hoa lá
Vào thơ
Tìm về thuở xa xưa ... để tiếc
Trên bầu trời
cao xanh, trong biếc
Nõn nà ánh trăng thơ
Bồng bềnh bên cửa sổ
Cứ lảng vảng bao điều ... không rõ
Âm ỉ cháy trong anh
Một thoáng mong manh
Dẫu chỉ là ánh chớp
lóe lên ... rồi tắt
Dẫu chỉ là bong bóng cơn mưa
Dẫu chỉ là một chút ...
hương mơ
Vương lại
Nao nao
Anh vẫn ước ao
Ôm
Đôi mắt ấy vào lòng
Vì ở đó
có
hồn thơ
anh mong.
VẦN THƠ CHỢT ĐẾN
Câu thơ nhuộm tím chiều đông
Cầu treo nối nhịp níu cong bầu trời
Dòng thơ trôi giữa dòng đời
Để cho người lại nhớ người ... vẩn vơ
Để ai khao khát mong chờ
Ước gì cô Tấm ngày xưa hiện về
Đượm nồng trong nắng vàng hoe
Tình thơ uống cạn đam mê một thời
Hương xuân quấn quýt hương trời
Vần thơ chợt đến bồi hồi đêm xanh
Phù sa đọng mật đất lành
Chắt chiu nguồn nhựa để càng đơm hoa
Nỗi niềm thao thức riêng ta
Rì rầm tiếng suối lúc xa ... lúc gần
Nghe cây trở dạ tách mầm
Bâng khuâng tôi khẽ
gọi thầm
Thơ ơi !
[su_button url="https://vannghethainguyen.vn/2016/11/22/10565/"]Trở về thư viện tác giả[/su_button]
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...