Đành nói thêm về tình yêu
Những vui buồn chảy qua đêm
Thế nào cũng chạm vào một người con gái
Mặt trời vỡ vì mặt trăng
Bỏng mảnh vỡ lên hàng phượng vĩ
Một mảnh hóa thành áo đỏ
Em cháy vào thành phố
Những giọt nước kia còn níu lấy nhau
Trước khi tan vỡ
Anh là hòn đá
Vô tình làm rạn vại nước bình yên
Khâu nối mấy ngàn đêm
Thành chiếc áo có tên Khó ngủ
Em làm thủng một lỗ
Đặt tên là Tương tư
Đừng kể lể về nỗi nhớ trong mơ
Trong ấy thêm vào bao điều phi lý
Anh nhớ khi đau, khi vấp ngã
Dẫu biết em chẳng thể đỡ anh lên
Thêm xót xa vào, tình yêu thành tình thương
Nỗi nhớ buồn như sen tàn, như tuổi già cơ nhỡ
Em là ốc sên mang chiếc vỏ u sầu
Lộc cộc mãi không tới được hạnh phúc
Anh là cụ Rùa cõng chiếc mai mơ ước
Đời ném đá vỡ rồi lại lành
Bò trăm năm lại lạc về cô độc
Chẳng đủ sức mà san sẻ cho nhau
May mắn gặp nhau trên đỉnh dốc
Chạm Vỏ của em vào Mai của anh
Một lần thôi cười khẽ rồi rơi xuống
Anh chỉ mong mình rơi xuống trước
Đỡ phần nào cho em bớt đau.
Nguyễn Đức Hạnh
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...