Chùm thơ của Trần Kế Hoàn
Bới tóc
(Viết tặng những người nhiễm chất độc màu da cam)
Mượn cơ… bắt chấy… vin đầu…
Em ngồi bới những nông sâu cỗi cằn
Sẹo hằn vết thuở chiến tranh
Găm dăm ba mảnh chưa lành trong em
Lơ phơ sợi bạc, sợi đen
Khói bom chiến trận cứ khen khét hoài
Đâu là rào kẽm thép gai?
Đâu là bụi đất Đồng Xoài, Gio Linh?…
Xác xơ một thuở chiến chinh
Cỗi cằn bao sợi phơi mình vào…
đau!...
Đi - ô - xin…
gặm trắng đầu
Da cam quạch đỏ tình trầu… duyên vôi
Mấy lần dị dạng ra đời
Mấy lần máu mắt chảy vơi hồn người
Bới đâu ra chấy anh ơi?
Máu rần rật cháy bỏng mười ngón tay.
Đứng giữa câu ca
Tóc em dài vờn quanh áo hải quân
Hương bồ kết thơm mùa biển động
Điệu bài chòi dập dờn trên sóng
Em đưa cánh đồng trải quanh đảo xa
"Cây trúc xinh" ngả bóng xuống Trường Sa
Trống cơm vỗ thả vào bát ngát
"Giận thì giận, thương thì thương"... em hát
Câu ví dặm cồn cào mùa lũ sông Lam
Điệu mời trầu đã có tự ngàn năm
Bây giờ mới têm mời người lính đảo
Mớ bảy, mớ ba... sóng vờn tà áo
Dưới tán bàng vuông, sông Cầu cũng lơ thơ
Câu dân ca nối những bến bờ
Cầu dải yếm nối đất liền với đảo
Mai chia tay có cho nhau tấm áo
Đừng dối rằng... ra biển gió bay
Cùng nhau ăn một miếng trầu cay
"Người ở đừng về..." cho môi thêm đỏ.
Dáng sừng sững giữa bạt ngàn sóng gió
Cột mốc chủ quyền đứng giữa câu ca.
Trần Kế Hoàn
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...