Chùm thơ của Nguyễn Đức Hạnh
Thương
Dòng sông đã cạn lắm rồi
Còn thương bờ bãi bời bời ngô non
Có căn nhà nhỏ héo hon
Giấc mơ xưa ấy có còn ghé thăm?
Mưa dầm như một chiếc khăn
Chườm cho dịu nỗi đau thầm của sông
Biết nhà rồi sẽ vắng không
Biết sông cạn chẳng còn mong thuyền về
Giá được như cỏ bờ đê
Dẫu bầm dập mấy, xuân về lại xanh
Biết tình yêu là mong manh
Biết là người tốt thường đành trắng tay
Lạ lùng là mưa đêm nay
Mưa từ xa đến mắt này thì thôi
Trái tim ra bờ sông ngồi
Bóng người sai hẹn vừa trôi vừa cười
Thức
Có ai thức với mình không
Thuốc hết, trà nguội, lửa hồng tắt mau
Mưa rào chòng ghẹo cây cau
Bao nhiêu hoa rụng xuống đầu hoa râm
Mưa rơi vại nước trầm ngâm
Thương rơi trong ngực ướt thầm ai hay
Một đời cố tỉnh không say
Sao còn buốt cọng cỏ gầy dưới chân?
Mưa làm đau nụ tầm xuân
Dẫu xanh dẫu biếc cũng ngần ấy thôi
Đã đi gần hết cuộc đời
Mới hay còn lại là lời mẹ ru
Nửa đêm vun gốc ngẩn ngơ
Cô quạnh là quả, câu thơ là cành
Bạc tiền bay với công danh
Dưới mồ mong giọt lệ lành ấm xương
Ở đây...
(Tặng anh chị Nam Hồng)
Ở đây có một cánh đồng
Giục người gieo hạt mà không vội vàng
Ở đây có hạt lúa vàng
Nằm trong bồ thóc mơ màng mà thơm
Ở đây có một cây rơm
Mùa thu đọng nắng vàng ươm góc vườn
Ở đây có một nỗi buồn
Vỡ như sương sớm lá non dỗ dành
Người dưng không đến đã đành
Người thân không đến cũng thành người dưng
Đường đã nhỏ lại gập ghềnh
Mấy viên đá cuội giật mình mà lăn
Gà nhà ai lạc vào sân
Gáy lên một tiếng tần ngần rồi đi
Mang thơ phơi gốc cây si
Nửa lăn xuống suối, nửa phi lên trời
Nửa làng, nửa phố nhà tôi
Nửa buồn phố xá, nửa vui xóm làng
Ở đây đom đóm dịu dàng
Nửa đêm thắp sáng một bàn tay run.
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...