Chùm thơ của Hoàng Thúy
Một bài thơ vô lý
Sợ hơn nỗi sợ ngày xưa ra đường gặp ma
thành phố già, con người bước ngang nhau
rồi đi hút vào khoảng im bặt
bên phải có sợi tóc vừa nằm xuống
bên trái bài hát chưa được cất lên
ở giữa vũng nước khóc đời hả hê
nhà ai, mở phim kinh dị xem mà cười?
Sợ
sợ chính trái mình nghẹn lại
hai bàn tay cuống bão lẻ loi
không kéo được xót xa…
tưởng chừng quả táo tẩm độc là một câu minh họa
tưởng chừng sự vô cảm
chỉ dành cho điều không xứng đáng
tưởng chừng mồ hôi quý giá hơn cả
em tưởng chừng
để làm chi!
nhắm rồi lại nhìn
phải chăng người ta nhớ tên nhau
khi cô độc bủa vây quá lâu
khi giả dối, sự thật, kiêu hãnh hay định kiến
như một lớp áo đưa tang
lâu lâu muốn mua một ngày mưa gió
đập cửa ngôi nhà lãng quên
vô lí!!!
Tỉnh giấc
Loài chim chở nắng bay về phía tự do
vá lại tầng ozôn đã thủng
sao ta còn ngủ
giữa chiếc ghế ba chân?
tiếng thở vắt ngang sợi dây ảo vọng
căn phòng, ô cửa trộn lẫn màu đen trắng
ngã rẽ, con đường dính mùi giả thật
và linh hồn kèn cựa
không hiện rõ chân dung
những khép mi chỉ thấy kiếp người trôi phờ phạc
giấc ngu muội những mùa đêm đen đặc
đủ thấy ta chưa?
thôi
ta thức dậy
trên giàn hoa giấy mặt trời đỏ ngồi đợi
từ rất lâu rồi!
Viết cho một người
Em gặp lại người một chiều tháng hai nắng mật
quán cà phê bông hoa xanh rêu nở trên mái ngói
lũ bồ câu cánh trắng
vãi từng chùm tự do lên cao
chiếc đồng hồ đứng im
chưa bao giờ buông lời gạ gẫm
người kể cho em nghe
về những ô cửa nối nhau tít tắp
bên mấy rãnh buồn
và ngôi nhà hai ánh nhìn hư ảo
rọi xuống kiếp phố
bản nhạc hoàng hôn gọi nỗi cô đơn trở về
em tưởng tượng mình đang trôi
giữa cánh đồng khoảnh khắc
còn rất thật cốc trà ấm trong tay
sự thấu hiểu là khi không cần bóc một lớp vỏ nào.
Hoàng Thúy
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...