Cảm ơn em, vì tôi không khác được
Nói thật
Đừng khen anh, em nhé
Mưa nắng chẳng giữ gìn
Thô vụng và đuểnh đoảng
Đắng ngọt gì cũng tin...
Đừng nhớ anh, em nhé
Một sợi gió thoảng qua
Bảy tỷ người mải miết
Hạt cát lọt sa hà!
Đừng yêu anh, em nhé
Lời hứa biển xa vời
Hương đã thả lên trời
Dễ gì cây lấy lại?
Anh là đồng là bãi
Anh là sông là rừng
Gã nhà quê ngờ nghệch
Nỗi mùa màng rưng rưng!
Cảm ơn em, vì tôi không khác được
Cúi đầu qua cổng làng
Tri ân mênh mang dòng tộc
Tôi biết mình đã xa
Hơn tốc độ của người tuột dốc
Tôi yêu
Những gì đã qua
Làng tôi quê tôi tuổi thơ tôi nơi bố mẹ tôi
được các cụ tác thành
Để có tôi nhỏ nhoi dại dột
Để có tôi đắm mê đơn độc
Thế giới nhiều tỉ người mà mẹ tôi chỉ một
Cha tôi cũng một
Nơi tôi là mình không lo lỗi mốt
Yêu và không chỉ là yêu
Em là một em của bao nhiêu
Tôi vẫn thế ngóng vọng thời trai tráng
Chỗ của tôi là sớm mai bảng lảng
Là cuối ngày xơ xác mọi người quên
Em là ai? Dù tôi không tên
Vẫn tốc độ của @ niềm tin và cảm xúc.
Viết trên đường cao tốc
Vun vút những dặm trường
Anh biết nhiều suối khe không ngủ
Anh biết nhiều điều không thể cũ
Anh biết mình vô tích sự
anh biết mình vô duyên
Phẳng lặng mặt hồ đâu phải bình yên
Ồn ã nhạt suông thời gian được mất
Vòng vo nhé hết thời đường mật
Cao tốc chia lìa lãng mạn dốc-đèo-cua
Vườn cải lên ngồng phố thị cúc họa mi
Bao súng sính rỗng tuếch màu nức nở
Em đã thương thì sá gì nguyên cớ
Ngược hướng đi tìm ngược hướng
những mùa đi...
Nguyễn Trọng Hoàn
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...