Thơ dự thi của Sơn Trần
Nỗi niềm trầy xước
Chỉ là va quẹt thôi mà
Chỉ là trầy xước niềm tin thôi mà
Rồi sẽ qua những tháng ngày giông bão
Sao ta cứ oằn lòng
Khóc bởi hờn ghen...
Chỉ là cơn gió vô tình
Khiến trái tim người xô lệch
Chỉ là cơn mưa bóng mây
Khiến cảm xúc bất ngờ sũng ướt
Tình yêu sẽ vá lành vết cứa
Sẽ hong khô nỗi nhớ thôi mà…
Tại sao ta không thể tin lần nữa
Tại sao ta cứ đau nỗi đau ngày cũ
Gọi bình yên không thấy quay về...
Giữa cánh đồng mùa gió
Tôi đuổi theo giấc mơ cánh cò trong đêm trăng suông
Vấp phải tiếng gà gáy giật mình để rơi vài mẩu chuyện
Về dòng sông, cánh đồng,
Về con trâu già nằm lim dim giữa trưa đầy nắng
Những đứa trẻ đầu trần, chân đất lau nhau
Mẹ bảo qua mùa sen tàn là hoa cau rụng trắng
Tiếng gàu khua nghe nặng nỗi niềm
Cha gồng gánh tháng năm trên đôi vai mòn vẹt
Khúc hát chim trời theo gió cứ chênh vênh...
Tôi nợ cánh đồng sợi rơm vàng giữ dăm vụn kí ức
Kết tổ chim gáy sau nhà cùng ngơ ngác tiếng ve
Chị theo chồng nón nghiêng qua chuyến đò đầy sân hận
Anh biệt xứ mười năm sương gió chẳng quay về...
Lại mùa nồm tạt qua góc vườn hoa li ti nở muộn
Hun hút trong chiều chiếc lá ngả nghiêng rơi
Trộn giữa giấc mơ thắp lên gọi mùa trăng vời vợi
Sàng sảy bao lần nhưng nỗi nhớ vẫn rong hoang...
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...