Thơ dự thi của Nguyễn Hưng Hải
Người làng tôi
Bùn mượn sen để thơm
Nếu không bùn sen không sống nổi
Lọc sạch cái mùi bùn, nơi hội tụ của bao điều tanh tưởi
Sen cả đời thơm ngát được gì không?
Dâng hiến hết người trồng
Khi rũ xuống lại bùn đen ngập mặt
Dâng hiến hết để khi về với đất
Lại thành bùn nuôi những đóa sen thơm
Sen cũng phải mượn bùn
Nếu không bùn làm sao mà bám rễ
Sen với bùn luôn khiến ta phải nghĩ
Bùn với sen như bình lọc khí trời
Nghĩ về sen, ta lắm lúc thở dài
Nghĩ về bùn, ta nhiều đêm không ngủ
Người làng tôi cũng như sen thắm nụ
Cũng như bùn ngập mặt để nuôi sen.
Trước hoa
Suối vẫn chảy đầy suối
Sông vẫn chảy đầy sông
Biển không chảy không đầy là do biển
Tôi chết dở bao lần vì tôi luôn đúng hẹn
Dốc cạn đời cho những chảy và không
Tôi là chỗ không cạn của suối
Tôi là chỗ không đầy của sông
Tôi là chỗ không biết chảy về đâu của biển
Gió có thể vì sông căng cánh buồm rời bến
Gió có thể vì biển đẩy vầng trăng lên cao
Nhưng không hiểu vì sao
Trước hoa thơm gió cũng như tôi, như là không phải gió
Suối có là gì với mái tóc của em
Sông có là gì với đôi chân của em
Biển có là gì với nước mắt của em
Của em
Của em...
Tôi chết dở bao lần
Thôi kệ suối, kệ sông, kệ biển
Kệ cả mình như gió trước hoa thơm!?
Nguyễn Hưng Hải
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...