Thơ dự thi của Nguyễn Ngọc Hưng
Mơ đậu cánh chuồn
Trên cánh chuồn ớt đỏ như son
Tôi chấp chới bay về quê mẹ
Một miền đất bao nhiêu ngả rẽ
Vẫn chung cùng một bến đò ngang
Sông Vệ xanh trong mắt dịu dàng
Chiều ngả hãy còn vương bóng nắng
Như giọt nước xôn xao thầm lặng
Nụ cười lấp lóa ánh ngày vui
Con bống hoa đắp cát ngủ vùi
Động trăng non giật mình tỉnh giấc
Bầy con rít qua sông rậm rật
Trống tình ai khéo vỗ nên vông
Thoảng mơ hồ như có như không
Hương nhãn ghẹo lũ dơi phàm tục
Biếc xanh chợt ửng vàng hạnh phúc
Buồng chuối cau chín bói sau vườn
Sương ấm lòng quên lạnh lùng sương
Gió yên dạ ngừng xao xác gió
Thanh thản như cánh chuồn ớt nhỏ
Mơ tôi về đậu cọc ao quê
Hào phóng trăng cho sáng dãi dề
Hào phóng quả cho hương ngào ngạt
Ngọn cỏ đêm nằm nghe đất hát
Biết mình được sống giữa yêu thương!
Biển và em
Tuổi thơ tôi xứ núi ngút ngàn cây
Nghe nói biển khơi mênh mông trời nước
Chỉ mường tượng một màu xanh mát mượt
Là ngất ngây dâng cảm giác thiên đàng
Tuổi xuân tôi đầy sương khói mơ màng
Nghe nói tình yêu như thơ như mộng
Đã hình dung một đào nguyên sống động
Rất dịu dàng tiên nữ áo khăn bay
Rồi bỗng một ngày không biết rủi may
Cơn gió đời đưa tôi về phía biển
Không biết rủi may rồi bỗng một ngày
Tôi gặp em yêu nhiệt thành dâng hiến
Và tôi biết biển vô vàn động biến
Em vô vàn ẩn hiện mặt buồn vui
Lúc êm ái vờn trăng thanh gió mát
Khi bão giông tung sóng cả dập vùi
Thăm thẳm mênh mông không dò hết được
Thoắt hiền thế kia thoắt dữ thế này
Ơi tình yêu, tình yêu em như biển
Nên suốt đời tôi nghiêng ngả tỉnh say!
Nguyễn Ngọc Hưng
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...