Thơ dự thi của Nguyễn Minh Khiêm
Ngón tay không đeo nhẫn
Ngón tay không đeo nhẫn gảy đàn
Giọt sương nghe bằng màu trăng ứa máu
Gió vằn lên con mắt lá răm
Bông hoa ưu đàm ba nghìn năm nở một lần nghe hát
Ngón tay không đeo nhẫn bật ngược tuổi mình
Sợi tóc nhiều hoàng hôn rạn vỡ
Chiếc lá mất ngủ xuống làm bậc cầu ao
Lông mày từ câu ca dao xưa lật nghiêng dải yếm
Người trai làng mang sấm đi đánh giặc
Quả cau non ngồi hứng mưa ngâu rỉ rắc lúm đồng tiền
Để lại ngón tay dằng dặc mùa đông
không bao giờ đeo nhẫn
Chạm tuổi mình mái tóc tuyết rơi
Bom đạn qua đi chỉ còn lại ngón tay
không bao giờ đeo nhẫn
Vuốt mặt lá trầu già
Ngón tay cong như cò súng
Trên bàn thờ thắp hương gọi sấm về.
Sao mẹ lại làm con gái
Biết thương mẹ khi con làm nhén lúa mang đòng
Phất phơ đứng giữa nắng thiêu nắng đốt
Bò dọc bò ngang bày sâu háu đói
Nước mắt hoàng hôn
Biết thương mẹ khi làm thân cò ra đứng bờ sông
Cát dễ lở bước chân nhiều vực xoáy
Bát canh cần không có ngõ sau
Tiếng thở dài lập lờ cá sấu
Sao mẹ lại làm con gái?
Ba đồng một mớ trầu cay
Đau nỗi hoa nhài cắm không đúng chỗ
Cây quế thét lên hương nẫu giữa rừng!
Con đi nhặt hạt mưa rơi
Đùm dải lụa đào giữa chợ
Giếng nước giữa đàng đem về làm gối
Sao mẹ lại làm con gái!?
Nguyễn Minh Khiêm
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...