Thơ dự thi của Lê Hùng
Rượu
Chuyện với bạn bằng hơi men rượu
Chuyện đời thường xen trong ưu tư
Người ngoài cuộc bỏ qua trong ánh mắt
Không để tâm mặc kệ kẻ nhàn cư
Chuyện với vợ bằng hơi men rượu
Chuyện bình thường có thể xé ra to
Người đàn ông làm chồng thua gánh vác
Một chút men thành gió lật đò
Không có men say đâu còn là rượu
Không có cộng đồng đâu phải nhân gian
Không có gia đình-đâu còn xã hội
Rượu-tình người-đừng như đám bọt tan.
Hố đen
Qua màu tím lại sang màu đỏ
Phố kéo dài phượng vĩ với bằng lăng
Người và xe không lúc nào ngơi nghỉ
Nhịp sinh linh-vô tận-vĩnh hằng
Này vũ trụ sao lại có hố đen
Ta chỉ thích bình minh rạng rỡ
Thích hoàng hôn tím chân trời lộng gió
Đêm yên bình, ngày tươi mát màu xanh
Đấng siêu nhân sao lại tạo thành
Nửa phần Thiện, nửa phần Hủy diệt
Đâu Niết bàn, mấy ai được biết
Còn hố đen, hiển hiện vô cùng
Nói làm gì vũ trụ với không trung
Đời sống thực tháng ngày như khoảnh khắc
Hoa và lá khoe hương, khoe sắc
Người với Người có phải chỉ yêu nhau?
Liệu tiếng cười có khỏa lấp nỗi đau...
Mỗi con người cấu thành như vũ trụ
Có hố đen và những vì tinh tú
Hãy lấp hố đen giữ trọn tình người
Chia nỗi buồn và góp niềm vui
Cõi vô thường không gian mênh mông
Phố cũ
Mùa hè
Bằng lăng
Phượng đỏ
Đưa ước nguyện hòa cùng trong gió
Bay xa...
Lê Hùng
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...