Thơ dự thi của Huỳnh Tuấn Vinh
Trăng và tôi
Đêm buộc em trên cành cây
Buông lơ mơ theo gió
Lơ thơ những chiếc lá vướng vào
Chằm cho em tấm áo.
Tôi cẩn trọng gỡ từng chiếc lá
Những chiếc lá non xanh
Ánh sáng thiên thần lóa mắt tôi
Trinh nguyên thiên thần ngập hương tôi
Dịu mát thần tiên mềm mại tôi
Tôi nhão thành làn khói bao bọc
Không vật thể nào chạm vào em
Gió thôi vờn và ngưng lời tán tỉnh
Mây đen không vấy nổi gót hồng.
Giá buốt âm ngàn độ
Làn khói giữ chặt em
Siết không cảm giác
Ngọt ngào vây phủ tôi
Ôm ấp tôi - dịu ngập.
Rộn ràng môi, rộn ràng tim, rộn ràng thở
Giọt nồng rơi… rơi.
Con xin dù chỉ một lần
Cho con nâng gót chân Mẹ
Bao năm trời cá đè vai
Nhẹ một chút cá, một chút lo
Có kịp chợ?
Cầu tre gập ghềnh, bập bềnh
Cá cố nhảy xuống sông tìm sống
Mẹ cố chạy về chợ tìm sống
Nuôi con.
Cho con cắt móng chân, Mẹ chưa hề cắt
Cái thừa Mẹ quên, vướng vào đời
Làm mẹ vấp, con đau vạn thuở
Kiếp người nước mắt nhỏ xuôi.
Con xin hạt mưa chân Mẹ đỡ nứt
Vơi chút phèn tay Mẹ đỡ chua
Bớt mồ hôi mắt đỡ cay, miệng đỡ đắng
Xoáy ống trầu, môi Mẹ còn xinh.
Con lặn xuống lớp bùn ngập lụt
Tìm dấu chân Mẹ mỏi mòn
Tìm vết mồ hôi đọng vệt máu
Nhạt nhòa tàn phai…
Cho con xin dù chỉ một lần!
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...