Tâm sự cùng bà Tú
VNTN - Chẳng phải lặn lội đâu, chẳng như người xưa nữa
Hết nuôi con rồi lại đến nuôi chồng
Bao khó nhọc dập dồn bủa vây tứ phía
Dù trong nhà có hẳn một đàn ông...
Chẳng phải run lên khi đứng ở mom sông
Khi bước xuống đò đầy, khi lội vào quãng vắng
Khi buôn ngược bán xuôi một mình gánh nặng
Như người xưa...
Vì tiếng đảm hiền ngoan.
Chẳng đến nỗi nhọc nhằn vất vả gian nan
Năm nắng mười mưa một duyên hai nợ
Chẳng từng phải nuốt tiếng thở dài một đời làm vợ
Khi chồng cả đời chỉ biết có đi thi.
Thế mà vẫn run người...
Vẫn mệt mỏi lắm khi
Con ốm mẹ đau, việc họ hàng làng nước
Thế mà vẫn có lúc bàn chân không muốn bước
Chỉ muốn tung hê tất cả lên giời.
Thấy kính nể người xưa vì khổ sở một đời
Mà chẳng dám quản công, mà âu đành phận
Thấy thương cho người xưa thân cò lận đận
Mà vẫn phải gồng mình gánh những có như không.
Nhưng cũng trách người xưa nhiều lắm...
Người hiểu không?
Bởi nêu một tấm gương trong đến không tì vết
Phận đàn bà đã vô cùng mỏi mệt
Sao còn phải gồng mình gánh cả những này kia?
Thôi, gương trong xin để lại thời xưa
Để còn sống thời nay cho trọn ngày trọn tháng
Để còn biết niềm vui sau buồn rầu cay đắng
Để còn biết kêu đòi sau dâng hiến gửi trao.
(Đọc bài thơ “Thương vợ” của Trần Tế Xương)
Nguyễn Thanh Huyền
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...