Thứ năm, ngày 09 tháng 05 năm 2024
05:59 (GMT +7)

Chuyện của một nữ công nhân Thái Nguyên: Những ngày ở tâm dịch Bắc Ninh

Nơi nghỉ ngơi tạm của công nhân tại Công ty TNHH AAC Technologies Việt Nam (Quế Võ, Bắc Ninh) trong thời điểm phải cách ly. 

Bất ngờ và lo lắng

Hôm ấy là ngày 29/4/2021, dịch có dấu hiệu bùng phát, Bắc Ninh lên tinh thần cảnh giác cao độ. Tôi và cô bạn cùng phòng luôn cố gắng theo dõi và cập nhật tin tức mọi lúc mọi nơi. Mỗi khi thức giấc, trong giờ ăn và giờ giải lao ở công ty, khi tan làm và khi có thông báo. Chiếc smartphone được trang bị dữ liệu di động đầy đủ phòng lúc không có sẵn wifi tôi vẫn có thể xem được tin mới nhất. Bao giờ những tin nhắn có cụm từ “...riêng Bắc Giang và Bắc Ninh chiếm ... ca” cũng khiến tôi lo lắng và bận lòng. Mọi người bắt đầu tự giác và nghiêm chỉnh thực hiện 5K. Chiếc khẩu trang chỉ rời khỏi vị trí của nó vào giờ ăn, trong khoảng 10 phút. Và những nơi mà thường ngày công nhân thích tụm lại như tủ đồ, nhà vệ sinh, khu vực hút thuốc, dẫu chưa có thông báo cấm tụ tập, thì nay đã chỉ còn lác đác mấy bóng người. Ai cũng đến và đi nhanh nhất có thể. Không còn thấy người ta mời nhau cái ngô hay dúi vào tay nhau vài ba viên kẹo nữa. Mùi khử trùng nồng nặc, mùi nước sát khuẩn thơm mát luôn nhắc nhở chúng tôi về khả năng xuất hiện bất thình lình của con Virus quái ác.

Chiếc loa phát thanh ở nơi tạm trú hoạt động cần mẫn vào sáng sớm, chiều tối. Cũng nhiều khi nó bận bịu tăng ca nếu dịch có diễn biến phức tạp hơn.  “Chính quyền điện tử tỉnh Bắc Ninh”, “Bộ Y tế”, “UBND tỉnh Bắc Ninh” cũng giúp tôi cập nhật tin tức, hướng dẫn khai báo y tế, cảnh báo,... bằng những tin nhắn trực tiếp vào số điện thoại hoặc vào Zalo. Đặc biệt những diễn biến mới nhất, những thông báo khẩn tìm người đến các địa điểm có dịch của Trung tâm kiểm soát bệnh tật tỉnh nhằm điều tra truy vết F, những chỉ thị của Tỉnh và của Chính phủ luôn chuyển đến người dân như tôi một cách kịp thời nhất nhờ mạng xã hội Zalo.

   Cuộc sống của tôi và mọi người bắt đầu có những thay đổi nhất định. Chúng tôi quen dần với việc giữ khoảng cách, quen với hình ảnh mờ nhòe của đồng nghiệp qua tấm chắn nilon. Những lần xét nghiệm bất ngờ không còn làm tôi giật thót nữa. Tôi cũng quen với cảm giác que lấy mẫu xét nghiệm luồn ngoáy trong mũi, quen với nếp cứ tan làm là nhanh chóng tạt qua chợ rồi về thẳng phòng.

Cách ly và phong tỏa

Tối thứ Bảy ngày 22/5/2021 tôi tan làm và trở về xóm trọ. Chưa kịp hí hửng khoe với cô bạn cùng phòng rằng mai được đi làm Chủ nhật thì tôi đã nghe tiếng anh chủ nhà thông báo về việc lập chốt và phong tỏa thôn vì sự xuất hiện của F0, F1. Mọi người túa ra khỏi phòng và bắt đầu bàn tán trong tâm trạng phức tạp. Bất ngờ có, vui có, buồn có, nhưng lo lắng chiếm phần nhiều hơn. Thế là sau nhiều lần “giả sử” tất cả chúng tôi đã có một “kì nghỉ” bất đắc dĩ trong 15 - 21 ngày (tùy theo tình hình) trong căn phòng trọ bức bối giữa cái nóng hầm hập giữa hè. Ai đó bật nhạc lên. Có lẽ đêm nay sẽ là một đêm khó ngủ. Cô bạn tôi bắt đầu nghĩ đến việc ngày mai phải làm gì, còn tôi thì gọi điện thông báo cho tổ trưởng. Xong lại bình tĩnh gọi về cho gia đình. Không ngoài dự đoán. Mẹ tôi sốt ruột đến mức muốn tôi trở về nhà ngay. Tôi trấn an mẹ, nói “mọi sự vẫn ổn, con đã âm tính lần ba rồi” và chậm rãi phân tích tình hình hiện tại. Sau khi nghe tôi phân tích mẹ cũng bình tĩnh lại. Mẹ dặn dò tôi hạn chế ra đường, nhớ đeo khẩu trang và không quên nhắn nếu hết tiền phải báo mẹ ngay.

Công nhân tạm thời ăn ngoài sân để phun khử khuẩn toàn bộ nhà ăn.

Ngày cách ly đầu tiên, 8 giờ rồi mà xóm trọ vẫn đang say ngủ. Những xe máy được xếp thành hàng nằm im lìm. Phải rồi, hôm nay là Chủ nhật. Quan trọng hơn là ngày đầu tiên chúng tôi cách ly. Tôi đeo khẩu trang, vội ra quán bán rau thịt. Mới 8 giờ mà rau củ đã gần như hết nhẵn. Tôi vơ vội củ hành tây và cây cải bắp cứng khoèo còn sót lại. Sáng thứ Hai vẫn im ắng như vậy, tôi bắt đầu quen dần với sự tĩnh lặng hiếm có này. Rau củ hôm nay nhiều và phong phú hơn. Tôi mua dự trữ bí, khoai tây và cà chua. Đường sá vắng vẻ hơn rất nhiều. Những ngày sau đó xóm tôi được chủ nhà và thôn hỗ trợ gạo, trứng, mì tôm và rau xanh. Anh chủ tâm lí còn tổ chức Mini Game “Cao thủ chống đẩy” vào buổi tối với nhiều phần thưởng hết sức thú vị và được tất cả chúng tôi hưởng ứng nhiệt liệt. Sau những tràng cười giòn giã, cả xóm trọ đã thật sự gắn kết lại với nhau.

  Mọi người quyết định tận hưởng quãng nghỉ hiếm hoi này bằng việc hát hò, nghe nhạc, cày phim, chơi game, xuống đồng bắt cua ốc hay thể dục tại phòng để nâng cao sức khỏe. Có bạn tranh thủ thời gian để thỏa niềm đam mê sáng tạo video. Có anh trang bị thêm cho mình một kĩ năng mới về lập trình. Còn tôi thong thả viết ra những ý tưởng cho cuốn sách mơ ước bấy lâu nay của mình. Loa phát thanh vẫn ra rả sớm chiều. Chúng tôi vẫn “4 tại chỗ”, 5K. Và trên bảng tin vẫn có thêm vài người bạn thông báo cũng đã bị phong tỏa, cách ly.

Một công nhân tranh thủ thời gian nghỉ cách ly để học thêm kĩ năng lập trình máy tính.

Ngày 24/5/2021, theo Chỉ thị 16, huyện Quế Võ chúng tôi không được ra ngoài đường sau 20 giờ trừ trường hợp cấp thiết. Đến tối ngày 29/5, thôn tôi tạm trú thực hiện cấm đường, kí cam kết không ra đường. Người dân thực hiện cách ly tại nhà, ai vi phạm bị bắt gặp sẽ bị phạt. Đến tối ngày 30/5 người dân cả thôn lần lượt được test Covid tại sân bóng của thôn. Trở về sau khi xét ngiệm, mọi người ai ngồi cửa phòng nấy, tâm sự trải lòng với nhau. Thấp thoáng trong câu chuyện là nỗi lo về dương tính, về kinh tế, về nhu yếu phẩm những ngày tiếp theo. Có em nhớ nhà mắt đỏ hoe: “Em đã hơn một năm không về nhà rồi”. Mọi người hỏi tôi có sợ không, sao trông ung dung thế? Tôi trả lời: “Sợ chứ, lo chứ, nhưng mà em có các anh chị, chúng ta có rất nhiều người đang hy sinh vì chúng ta”. Kết chuyện, anh chủ ra khua mọi người đi ngủ và không quên tếu táo một câu rất tình rằng: “Lạc quan lên! Các cô các cậu thiếu cái gì thì cứ sang anh, muốn cái gì anh có cái đó. Không phải ngại. Cứ yên tâm mà cách ly với chống dịch!”.

Thật may tất cả các mẫu xét nghiệm đều âm tính nên chiều ngày 31/5 chốt phong tỏa đã được mở. Công nhân có thể đi làm trở lại.

Phần thưởng và giấy chứng nhận chiến thắng “mini game” đáng yêu của chủ nhà trọ.

Tạm khóa khu công nghiệp, công nhân lưu trú tại công ty

Với mục tiêu “vừa sản xuất vừa chống dịch”, tất cả các doanh nghiệp trên địa bàn tỉnh Bắc Ninh từ 2/6 sẽ tổ chức cho công nhân sản xuất và lưu trú tại công ty với mức hỗ trợ từ 100 - 150 nghìn đồng/ngày/người. Điều kiện để tham gia là công nhân không thuộc các F 0, 1, 2 và phải có kết quả xét nghiệm 3 lần đều âm tính. Nếu công nhân đã cách ly tại địa phương cần có thêm giấy xác nhận của địa phương. Hành lí phải chuẩn bị khi “nhập hội” bao gồm khẩu trang, chăn mỏng, gối, quần áo, dép, đồ dụng vệ sinh cá nhân và giày thể thao để rèn luyện sức khỏe. Và trong 15 ngày tới khu công nghiệp sẽ lập chốt, tạm khóa.

Việc đăng kí làm việc và lưu trú tại công ty là không bắt buộc. Cô bạn cùng phòng tôi đăng kí còn tôi thì không. Ngày đầu tiên bạn nhắn tin khoe với tôi: “ Hơi bất tiện nhưng mát mẻ, có điều hòa”. Tôi nhắn bạn chú ý giữ gìn sức khỏe, không được cậy mình trẻ tuổi mà chủ quan, tuy nhiên cũng đừng lo lắng quá, mai kia là được tiêm vaccine rồi.

Thông báo”nhập ngũ” tại công ty được gửi qua Zalo .

Trở về sau lưu trú - hướng tới “bình thường mới”

Nhờ sự hy sinh không biết mệt mỏi của các y bác sĩ, các tình nguyện viên, với sự cương quyết sáng suốt của ban chỉ đạo, sự chung tay đồng lòng của toàn thể nhân dân trong và ngoài tỉnh cũng như là sự chia lửa của các đoàn công tác hỗ trợ từ tỉnh bạn, nhờ chiến dịch tiêm vaccine đã và đang tiếp tục được thực thi, Bắc Ninh cơ bản đã khống chế và kiểm soát tốt dịch bệnh. Các chỉ thị khôi phục sản xuất, phát triển kinh tế, các quyết định về một số biện pháp tạm thời phòng, chống dịch trong điều kiện mới được ban hành. Những công nhân ở các địa phương thực hiện Chỉ thị 15/CT-TTg và Chỉ thị 19/CT-TTg không bắt buộc phải lưu trú trong nhà máy, doanh nghiệp nữa. Đổi lại công nhân, người lao động được phép về nhà trọ nhưng phải ký cam kết với doanh nghiệp và địa phương trong việc thực hiện lộ trình đi lại từ doanh nghiệp đến nhà máy và ngược lại.

Trở lại công ty sau thời gian dài nghỉ dịch và, tôi và các anh chị em trong xóm rất hồ hởi. Chúng tôi vui mừng vì cuộc sống dần ổn định và xác lập một quỹ đạo mới. Chúng tôi được xét nghiệm thường xuyên và tiêm vaccine đầy đủ. Ai ai cũng nghiêm túc bảo vệ sức khỏe và thực hiện sản xuất an toàn.

Niềm tin chiến thắng

Trải qua những ngày tháng cam go trong trận chiến với “giặc dịch” tôi mới thấm thía được ý thức và tinh thần đoàn kết, lạc quan, san sẻ quan trọng tới mức nào. Một người nêu cao ý thức – một người khỏe mạnh. Người người nêu cao ý thức – dịch bệnh sẽ không có cơ hội lây lan. Người bệnh giữ tinh thần lạc quan chữa bệnh: “Bị chưa chắc đã nặng. Nặng chưa chắc đã chết”. Người khỏe giữ tinh thần lạc quan phòng chống dịch bệnh. Mọi người dù là ai, cũng luôn muốn sẻ chia đến nhau những điều tốt đẹp nhất. Có thực phẩm gửi thực phẩm, có thuốc gửi thuốc, có tiền gửi tiền. Túng thiếu thì cũng không quên gửi đến nhau những lời chúc, lời động viên chân thành hay kinh nghiệm quý báu. Tập thể đoàn kết lại, tạo thành một liên minh “phòng và dập dịch” vững chắc, hoạt động với tôn chỉ “không để ai bị bỏ lại phía sau”.

Tính đến 8 giờ ngày hôm nay (9/7/2021), trong tổng số 1.644 ca nhiễm đã có 1.285 ca hồi phục. Số ca nhiễm mới những ngày gần đây chỉ dừng lại một con số. Những chốt kiểm dịch ngày càng ít đi, những thông báo khẩn thưa thớt dần là dấu hiệu rất khả quan báo hiệu ngày Bắc Ninh chiến thắng dịch bệnh đang đến rất gần. Tôi tin là như thế!

Hồ Điệp

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy