Thứ ba, ngày 26 tháng 11 năm 2024
16:41 (GMT +7)

Viết cho con gái

Trần Văn Lợi

Viết cho con gái

Trời đất chuyển mùa ngày mẹ con chuyển dạ cha đứng ngoài hành lang thấy cơn giông vần vũ trong căn phòng mười mét vuông chật chội vô cùng tận cùng trống trải… Mưa mềm mại mưa tinh khôi mưa hộ sinh tắm gội khắp thân cành phút giây đây, cha được tẩy trần như cái cây ngoài cửa bớt reo hò trước gió bởi những non tơ… Con gái ơi! con cứ hồn nhiên bú say rồi ngủ no mưa thức vì cha cha thức vì ban mai rủ tiếng chim về tỏa nắng và đêm nay, giữa sâu cùng yên lặng cha nghe giọng con cười trong mát phía ngoài kia…

Hoa cói

Cói vuốt mình xanh lên nửa năm ròng rã đợi ngày trưởng thành bung trên ngọn một bông hoa duy nhất vàng nâu màu bùn đất… Đã triệu năm rồi hoa vẫn cứ đơn sơ như thế hoa vẫn cứ mỏng manh như thế có lẽ bao nhiêu dẻo dai và đẹp đẽ hoa dành cho thân cây cói mĩ miều!... Và hoa biết một điều triệu năm rồi chưa ai khen hoa đẹp chưa ai về tìm một làn hương nên hoa cứ xòe nở hồn nhiên như những bông mặt trời kiêu hãnh tha hồ dầm mưa dãi nắng… Vương vãi sau vụ mùa hoa bồi thêm mỡ màu cho gốc…

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ Tô Hoàn

Thơ 10 giờ trước

Giọt chiều dưới nón

Thơ 1 ngày trước

Hoa dâng thày

Thơ 2 ngày trước

Thơ Nguyễn Hưng Hải

Thơ 3 ngày trước

Thơ và lời bình

Thơ 2 tuần trước

Thơ Khuất Bình Nguyên

Thơ 2 tuần trước