Tiếng vọng sông quê
Nguyễn Hồng Quang
Tiếng vọng sông quê
Bến chờ vắng khách nói gì với sông!
Lúc vui là lúc bến đông
Người chưa sang bến đứng trông đò đầy
Giờ đứng trên chiếc cầu xây
Nhìn đò không thấy, bến này vắng teo
Xe qua cứ chạy vèo vèo
Chẳng còn ai biết sóng reo vỡ bờ
Còn ai nhớ bến ngồi chờ
Đợi nghe tiếng vọng gọi đò, đò sang
Tiếng ai còn vọng mênh mang
Trong lòng người trở về làng,
sông ơi...
Bùi Huyền Tương
Đá Lý Sơn
Qua bao vật vã quặn đau
Sinh ra từ lửa nương nhau tượng hình
Ôm lấy đảo hiến dâng mình
Bể dâu đá vẫn trọn tình nước non
Thương thay đá mẹ bồng con
Thẫn thờ dõi sóng. Sóng mòn mắt trông
Thân trầm tích chí tang bồng
Vươn mình ra biển trọn lòng thủy chung
Trước sau đá vẫn bao dung
Đội nhau như thể để cùng cao lên
Chẳng bai bỉ. Đá kề bên
Nối nhau khắn khít mà nên lũy thành
Bốn mùa đảo Lý vẫn xanh
Đá ôm lấy đất dựng thành bậc thang
Chiều buông sương khói loang loang
Đá ôm mộ gió đôi hàng lệ rơi
Ngàn năm như thể đá ơi!
Giữ bao huyền tích vọng lời cha ông
Nguyễn Khoái
Lời cổ nhân
Ta cứ đi tìm triết lí ở đâu đâu
Rằng những phạm trù: Nội dung, hình thức
Các cụ dạy: Cái nết kia mới là đích thực
Đánh chết cái này, giữ lại cái kia
Các cụ dạy: Trông mặt mà đặt hình dong
Gương mặt Phật tỏa ra ngàn tia sáng
Một bát cơm trong cơn hoạn nạn
Biết lòng người tâm đức dài lâu
Khúc gỗ vùi ngàn năm trong đất sâu
Để trơ lại cái phần không lũa nữa
Các cụ còn hài: Đàn ruồi bay qua cửa
Biết được con nào là đực, cái. Thế thôi
Lời cổ nhân: gỗ lũa của muôn đời
Có câu hóa vàng, có lời hóa bạc
Bà mớm ta bằng ca dao, lục bát
Nhập tâm và đau đáu mà đi
Khi cổ nhân giản ước mẫu số cuộc đời
bằng ba chữ: Tham, Sân, Si.
Lê Văn Hiếu
Và em đã múc những gáo ánh sáng
Đã cởi hết cúc - và em đã múc những gáo ánh sáng
Em đổ xuống tóc - em đổ xuống vai - em đổ xuống?
Em đổ xuống ruột gan em
Ngày ngày em kỳ cọ và thanh tẩy
Ta đã thấy một khối sáng
Một viên ngọc biết nói
Có thể em sẽ không thấy em
Có thể người tình cũ của em sẽ không thấy em kia nữa
Những người bạn đồng hành càng không thể
Không thể thấy em qua lăng kính ánh sáng
*
Ở đó một thỏi đá tôi tối
Một hòn đất tôi tối
Một cục than tôi tối
Em trong suốt như pha lê
Em dễ vỡ
Ánh sáng đã vá lành
Em vẹn nguyên
*
Từ bờ vực em thoát khỏi bờ vực
Từ hố thẳm em trườn ra khỏi hố thẳm
Bên những khoảnh khắc bất khả
Em kéo căng sự chết về với sự sống
Sau hồi tỉnh của họ
Em một lần tái sinh
*
Ta thấy em nhắm mắt
Và em ngộp thở
Ta thấy em cười
Ta thấy em trẻ con
Ta thấy em khóc như thuở loài người
mới bắt đầu được khóc
Em chắc - chưa bao giờ nhìn thấy em?
*
Em đã cởi cúc - đã múc nhiều gáo ánh sáng
Anh nghe thịt da em thơm
Em trần mà không lõa
Đủ để ta nhận từ em có bao nhiêu nốt son?
Xin em đừng cười
Đừng vội vàng xấu hổ
*
Em đã cởi cúc - đã múc nhiều gáo ánh sáng
Anh cũng đã trần
Nguyện tắm gội cùng em .
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...