Thơ Vĩ Hạ
Ngắm hoàng hôn từ phía phòng trọ
"They will say that I deserve this."
-Ezra Pound-
hoàng hôn đã gục xuống, ăn mất bóng
máy bay
phương xa từ giã.
hãy nhìn về ngoài xa khúc phố, ẩn giữa
tán cây,
thiên đàng có thật
sầm uất và những chuyến đi dài
bất động
hãy nhìn gần lại, ngay cửa sổ
là những chắn song
hãy nhìn xuống chân toà nhà
vài đứa nhỏ mang balo
như những Sisyphus,
họ còn tương lai
hãy nhìn lên bàn học
có một tấm chân dung
người bạn vẽ
năm mười tám nhân dạng được hình dung
không có
miệng
hãy nhìn lên bầu trời và thấy
vầng quang chói lóa sau áng mây
đầy một khúc trời chung
hãy hỏi ở đó có thiên đàng
rồi mở mắt, trước mặt là những bãi cát
thiên đàng từ đầu không có thật
nhưng như vậy là đủ
cho một người Việt Kinh
tầm thường
hay khổng lồ, hay vĩ đại
như những áng mây?
Vị của biển
Tôi đã thèm vị biển trăm năm trước
Dưới đất cát lưu trú bên cơn trời
Lồng lộng những chuyến hải trình
Dưới mỗi đường trời ngang
Tôi được đặt ở bên trên trần gian
Nhưng sự thật tôi ở đâu không rõ
Qua mạy mưa rơi trước tuổi cửa ngỏ
Tôi xin xác nhận:
Hành tinh này vốn không dành cho thơ
Và chưa bao giờ dành cho tôi
Những biển sống sót đau rát da thịt
Ngoảnh đầu nhìn sao hành tinh thô bạo
Người từng người lấy mơ ước đâm nhau
Lòng từng lòng lấy chân lý phủ đầu
Đời từng đời lấy cái thực trốn nợ
Mở mắt dậy sao ngoài kia quá xa
Những chuyến hải trình thơm nồng
mùi biển
Để kiếm lại những thứ đã bỏ đi
Sự thật vu vơ và bên phía còn lại
Dậy mùi biển lưu trú đất đai tôi
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...