Thơ Vàng A Giang
Kí ức của một căn nhà hoang
Chờn vờn sương
căn nhà cũ ẩn hiện kí ức
đêm
gió núi quất vào
cơn cô độc gợn sóng
những bóng người đàn bà không chồng
ngang qua đây
tiếng dế ỉ ôi... bao năm gọi bạn tình mà vẫn cô độc chỉ căn nhà chống chọi với thời gian
từng mảng trình tường bong tróc
như từng người đã bỏ ta đi
căn nhà hoang đầy gió
mùi thời gian quánh đặc
từng lớp rêu xanh lên phủ kí ức êm đẹp
trăng lên là những đêm đau
gió núi quất lên căn nhà xiêu vẹo
con rắn cô độc đã chết tự khi nào
xác thời gian
xác trăng
xác rắn
quyện vào nhau lấp lánh
căn nhà hoang - một nhân chứng - đẹp - đau -
còn lại - ra đi
xồng xộc gió căn nhà hoang
hoang như một định mệnh
hoang như ngày tháng
rắn lột vỏ một đời mà vẫn không tước khỏi
cô độc.
Phác họa em
em
một người tôi không chạm được
nhưng tôi vẫn rất quý
em
một người tôi đã chạm được
tôi vẫn rất quý
những chiều kích không giao nhau
mà song song bên đời
những chiều kích song song bên đời
mà không thể giao nhau
những khuôn mặt giống nhau
nhưng lại là méo với người này, tròn với
người khác
thanh âm nụ cười giống nhau nhưng lại được trao cho người này mà không phải
một người khác
giao nhau hay song song
chúng ta sống bên đời để đi qua nhau đầy vị tha
song song hay giao nhau
đường nào cũng đưa chúng ta trở về làm người.
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...