
Góc biếm họa số 5 (2025)

Nhớ người em gái biển xanh
Đã lâu lắm biển trời không gặp lại
Em có bao giờ chợt nhớ thuở mây bay
Mùa hạ ấy phượng bỗng hồng lên
như má người trinh nữ
Râm ran tôi dàn giao hưởng ngàn ve gióng giả suốt đêm ngày.
Đành vẫn biết em có cái khó của em
một thần dân vương quốc biển
Không chỉ mơ màng nghe gió ghẹo hàng dương
Không chỉ tíu tít đuổi còng lăng xăng
đùa nghịch sóng
Mà mỗi phút mỗi giây đều thắc thỏm lo âu nỗi giông bão thất thường.
Đành vẫn biết nơi em không chỉ có vũ trường
Không chỉ có quán bar với rượu mạnh cốc tai ngây ngất hoa hồng nhạc jazz nhạc rốc
Quay quay quay trăm thứ việc quay người
như chiếc lá mòng mòng trong cơn xoáy lốc
Hết túi bụi văn phòng lại lăn lóc giàn khoan.
Trên mặt biển trong xanh lấp loáng
giọt dầu loang
Không son phấn em vẫn đầy nhan sắc
Cái đẹp kiêu sa hiện ra dưới mặt trời
long lanh mồ hôi nước mắt
Là siêu phẩm thiên nhiên
cộng hưởng giấc mơ người.
Mặt càng lấm láp lọ lem càng tươi sáng nụ cười
Mỗi một bước em qua mỗi lớn cao thêm tầm vóc
Thuần phục trong tay người, Bạch Hổ Thanh Long đã ngoan ngoãn cúi đầu
phun châu nhả ngọc
Tô thắm điểm hồng cho Tổ quốc quê hương.
Chỉ một lần gặp nhau
mà trăm luyến ngàn thương
Ơi cô gái mắt xanh nàng tiên cá biển Đông ăm ắp
tiềm năng nhưng cũng đầy nguy cơ bất trắc
Hướng về em với năm liệu bảy lo trước cơ chế thị trường đen trắng đổi thay trăm nghìn khuôn mặt
Ngọn đuốc phaken không thể lắt lay dù phải cháy trong nắng gắt mù sương hay mưa gió bão bùng.
Hình dung em rất đỗi thân quen
mà cũng rất lạ lùng
Tay nhóm bếp gia đình tay giữ hồng lửa biển
Cả lúc an lành cả khi động biến
Tôi luôn nhận được từ thẳm sâu
hơi ấm nắng vàng dịu mát ánh trăng xanh...
Ơi năng lượng diệu kỳ phát ra
từ phân tử mỏng manh
Những chế phẩm văn minh tạo đà cho đất nước
mỗi ngày thêm hạnh phúc ấm no giàu có
Dẫu gần dẫu xa dẫu ngọt dẫu chua em
sóng sánh dòng suối hương dầu mỏ
Lặng lẽ tôi mơ làm khí đốt đồng hành!
Chim Lạc
Ơi biển Đông ưỡn ngực bao la
Hỡi Trường Sơn vươn vai hùng vĩ
Non nước mình đã vạn niên thiên kỉ
Xây núi xương
Lọc biển máu
Cấu hình.
Đâu phải ngẫu nhiên
Sắc trúc nhọn tre
Cong vút mái đình
Thao láo mắt thuyền
Đăm đăm mắt cửa
Trước mặt bão cuồng
Bên hông lốc lửa
Chưa bao giờ thôi rình rập hăm he.
Đâu phải vô tình mẹ kể con nghe
Mà lịch sử đã ngấm vào li ti huyết quản
Tổ quốc không phải thứ để chia phần rao bán
Và câu ca “kẻ đi qua người đi lại...
kẻ đi lính người đi tráng...”
Đã dĩ nhiên chỉ đường mặc định phân công
Muốn giữ gìn trọn vẹn non sông
Phải chấn hưng đất nước mạnh giàu.
Không cần phản bác chữ Tây chữ Tàu
Nhưng chữ Ta ta phải ngày đêm một gìn hai giữ
Vẻ trong sáng
Nét nghiêm trang
Không đến từ nam bắc lân bang
Không đến từ đông tây viễn xứ
Mà đến từ lời ru của mẹ giọng đàn của cha
Từ Thơ thần, Hịch tướng sĩ,
Cáo bình Ngô đến Truyện Kiều bất tử
Tiếng ta còn nước ta còn
Chỉ e “người” vong bản sợ chi “con”?
Hỡi Trường Sơn vĩnh cửu núi non
Ơi biển Đông miên trường sóng vỗ
Cho dẫu nhất thời thế nước hình non
đắm chìm trong bão tố
Những con chim lạc tạm xiêu bầy lạc tổ
Sẽ lần theo khoan nhặt trống đồng
Kết cánh bay về
Xây núi
Đắp sông!
1 đã tặng
1
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...