Thơ Ngô Thúy Hà
Hương mùa thu ở lại
Thế rồi mùa thu cũng hết
Chỉ còn lại đống rơm khô
Em rút từng sợi cách biệt
Ủ ngắn thời gian đợi chờ!
Mầu thu dắt từng lối nhỏ,
Cúc quỳ lấm lét lưng anh
Mấy bông rơi mòn cả ngõ
Vài cánh ở thêm dỗ dành
Phía sau chiều là nỗi nhớ
Khô dần như gió heo may
Sau vườn cái chum bị vỡ
Chứa vô tình đến đứt tay
Vẫn còn… hương thu ở lại
Thổi vào ta ngọn gió xanh
Chỉ còn thương yêu… ở lại
Ru chiều trên mái tóc anh.
Trăng muộn
Chị mải đi tìm mùa thu
Để heo may dẫm lời ru chẳng tròn
Ngoài hiên trăng cũ đã mòn
Xước đôi má lúm vẫn còn ngày xưa
Con đò lội khúc sông thưa
Đôi bờ như ngắn giữa mùa cỏ lau
Mùa đông hắt vào cửa sau
Chị xúc trăng vỡ đổ đâu cho đầy?
Giấc mơ để gió thổi gầy
Câu thơ lục bát quấn dầy lưng ong
Em về buộc nắng đem hong
Cất mưa vào ngõ lại trông xa gần
Bàn tay chị níu mùa xuân
Vết chai hằn giữa những lần thu qua.
Ngô Thúy Hà
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...