Thơ Đinh Thị Như Thúy
Cafe sớm mai
Muồng bò cạp đã thôi thả hoa vàng
Tháng tư đã hết
Giờ là mùa của lộc vừng dịu dàng sắc đỏ
Nhưng tháng bảy rồi sẽ qua
Góc quán quen em ngồi mỗi sớm mai
Chiếc ghế gỗ thông không còn tươi màu gỗ mới
Mắt em nheo cười
Mùa mưa này điện mất liên miên
Bài hát kiếp nào có yêu nhau bị băm vằm từng đoạn
Em ngồi nhắn tin bằng ngón cái bàn tay phải
Thấy một màu sương khác
Thả xuống tách café
Chỉ có muộn phiền không thôi
Bao giờ người bán vé số
Cũng nhiều hơn khách uống café
(Cũng như người ăn xin ngoài chợ
Trẻ em lang thang trong phố)
Mùa mưa này điện mất liên miên
Bài hát kiếp nào có yêu nhau bị băm vằm từng đoạn
Em ngồi nhắn tin bằng ngón cái bàn tay phải
Thấy một ngọn gió khác
Thả xuống tách café
Ồ quán sớm mai
Bao giờ bao giờ
Thả xuống em
Một đời sống khác.
Vì những cơn bão cứ tiếp nối
Bất lực rơi vào đêm
những cơn mưa
rơi như không thể nào ngưng nghỉ
không thể kiềm chế nỗi sợ hãi
dâng lên như nước
mọi ngả sông
sáng ra sẽ là một thế giới khác
như một quy hoạch quá tồi
tất cả đã tan hoang
không thể mơ chết đi những rừng mai dương
tham vọng của muôn loài đều quá lớn
mơ chết đi chính mình
làm một cái cây ròng ròng nước
đẫm trong gió lạnh.
Đinh Thị Như Thúy
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...