Thơ của nhiều tác giả
NGỌC MAI
Sông đời
Cũng bên lở, cũng bên bồi
Dòng ai muôn nụ đơm chồi bật hương
Dòng tôi ghềnh thác dặm trường
Một đời gạn đục dẫu luôn sóng cồn
Trông gì về phía dại khôn
Ban mai rờn mỏng, hoàng hôn xơ dày
Mưa dài đâu vắt kiệt mây
Trời còn bận ngủ, vòm đầy bóng đen
Sông đời lắm khúc nghẹo chen
Khúc thẳng sao trật, cực men khúc vòng
Một đời sông, mãi đời đồng
Dù cho bồi lở quặn lòng vẫn say.
PHẠM ĐÌNH ÂN
Hương nhớ
Quả chín, cây không còn
Bóng hình quanh quẩn mãi
Người đã rời chân xa
Hương nhớ vòng trở lại.
Tầm hụt
Sớm, trẻ níu cành so cao thấp
Chưa già, chiều hoảng hụt tầm tay
Cây cao vẫy lá cùng san sẻ
Thương ta đang tụt xuống mỗi ngày.
Ngã tư
Ngỡ kịp, nào ngờ đèn đỏ bật
Dõi trông đằng trước lại sương mù
Trăm năm theo đuổi cùng vô vọng
Để lại đèn xanh trống ngã tư.
ĐỖ DŨNG
Trên bến Âu Lâu
(Tặng Hà)
Ngày ấy…
Anh dắt em qua các nhịp cầu đời
Bến Âu Lâu hẹn hò em chờ đợi
Anh về mang một nửa lá trầu rơi
Quả cau vàng em chưa kịp bổ
Lá móc mật em chưa kịp hái
Còn một loài hoa trên núi
Em chưa mang về cùng anh
Thả hoa dưới bến Âu Lâu ta lỡ hẹn
Em về mường Lò xa tít thung sâu
Em đi theo hướng mặt trời lặn
Ta tìm nhau trong ký ức buồn rầu
Bến Âu Lâu những chiều đông gió vờn mái tóc,
Sông Thao mênh mông
Cứ tưởng lầu Tầm Dương viết thơ yêu tặng Lý Bạch
Em chập chờn bay trên Âu Lâu
Anh một mình ngược rừng Trạm Tấu
Em phồn thực, tươi tắn búp măng rừng
Vượt đất vượt núi chồi lên trong tim anh.
Có một bài thơ tình mấy mươi năm vẫn đợi
Âm thầm trên bến xuân xanh.
HOÀNG CHIẾN THẮNG
Mẹ nhỏ
Ngang bờ suối thấy viên cuội trắng
Tay nõn nòn kì cọ chân xinh
Váy em vén một đóa phong tình
Mà xốn xang ba ngày quên buộc ngựa
Đường xuống chợ anh đi không biết nhớ
Đường về bản anh đi chẳng buồn mong
Mỗi con suối là chân lại tần ngần
Ngựa cứ hý, mặc… không sao đành bước
Váy em xòe hoa lưng ngựa đằng trước
Cuống cuồng anh thúc ngựa theo sau
Cho đến khi bóng núi đổ hai màu
Anh với em đã chung nhau nhịp thở
Thế mà sớm nay giữa chừng phiên chợ
Em lén anh dắt ngựa ra về
Khèn anh vẫn còn bao điều chưa tỏ
Váy hoa đã chùng, ngựa gõ móng buồn hoe
Anh trốn bạn mười bát rượu ngô
Lên lưng ngựa lần theo em về núi
Ấy mà ngựa bỗng cuồng chân dựng vó
Trước cửa nhà anh, mọng mắt em nhìn
Cha anh ghì cương ngựa tía thình lình
Rồi thét anh kêu em - mẹ nhỏ
Váy xòe hoa chừng đâu đang vỡ
Lưng ngựa đầm đìa nước mắt em trôi…
Bài ca người tra lúa
Mỗi bước một lần tra
Ba hạt rồi bảy hạt
Mẩy tròn như thể trăng…
Đôi chân kìa chim múa
Tay thon kìa lửa reo
Ba hạt rồi bảy hạt
Một đậu ở trong lòng
Một nảy mầm cái nhớ
Một theo về bậc cửa…
Ô kìa đôi chim lửa
Cọ má nhau ngại ngùng
Hạt này… tay ngập ngừng
Ba hạt rồi bảy hạt
Ba hạt rồi bảy hạt
Theo em về nhà chồng
Tay thon chừng bỏng rát
Suốt bốn mùa chong chong…
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...