Thím Miện
Những người con gái làng tôi năm xưa
Từ ngày đi lấy chồng để lại tên mình ở nhà
mẹ đẻ
Những người con gái nơi khác về làm dâu
làng tôi
Cũng để lại tên mình ở nhà mẹ đẻ
Họ được gọi là thím, là mợ, là bà…
theo tên gọi của chồng
Thím Miện tôi thay chú ở chiến trường
Nuôi đàn con trưởng thành qua thời
bao cấp
Đứa nào cũng có công ăn việc làm ổn định
Rồi dựng vợ gả chồng, chăm chút cháu
gần xa
Chú trở về chỉ còn một cánh tay
Một mình thím lại lo toan hơn trước
Tháng năm trôi qua
Mùa nối mùa lúa ngô khoai đậu
Thím chỉ biết đồng màu, ruộng sâu,
ruộng cạn
Con ốc, con cua bùn đất lấm lem
Lặng lẽ mảnh vườn dây bầu dây bí
Mùa cải hoa vàng mùa cà hoa tím
Hương bưởi hương chanh lá sả gội đầu
Quanh năm bữa cơm mặn mòi nếp dưa cà
Có gì ngon để dành con cháu nơi xa
Bát nước vối thay chè là ngọt hơn tất cả
Bởi chẳng bán mua, vối sẵn góc bờ ao
Thím chẳng quen triết lý cao siêu
Nhưng đầu tháng vẫn lên chùa lễ Phật
Cầu con cháu đi xa bình an mạnh khỏe
Và tin vào lời dạy ông cha
Nửa đời tôi mê mải đi xa
Tóc hoa râm về làng đêm chập chờn
giấc ngủ
Thấy hồn làng vẫn đâu đây
nơi bóng thím Miện lưng còng.
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...