Thứ tư, ngày 27 tháng 11 năm 2024
09:27 (GMT +7)

Sen

Nguyễn Văn Song

Sen

Trắng muốt cánh xòe đón nắng Hồng tươi lấp ló nhụy vàng Hương loang xanh mềm ngọn gió Là sen! Cánh rụng trơ thân gầy guộc Lá khô héo rũ trong hồ Xương đau đến từng đáy cuống Là sen! Xác thân chìm vào bùn lạnh Mục dần dưới đáy ao trong Vùi mầm đợi mùa sau tới Là sen! Lúc tươi sắc ngời hương tỏa Khi tàn héo tận đáy bùn Cứ thơm ruộng đồng lặng lẽ Là sen! Cứ thơm một đời không nghỉ Tình sen khép nụ không phai Nâng hồn anh qua gió bão Là em!

Gốc rạ là gốc rạ ơi

Gốc rạ là gốc rạ ơi Mẹ sinh ta một chuyến rơi giữa đồng Chiều đông lửa rạ thơm nồng Hiền khô ổ rạ mở lòng ôm ta Gốc rạ là gốc rạ à Thuở nào trải lợp mái nhà tranh xiêu Bếp quê nhen khói lam chiều Rạ rơm mẹ nhóm những điều nồng cay Gốc rạ là gốc rạ gầy Đất cằn cây lúa chở đầy bấp bênh Lép bông vỏ trấu lênh đênh Rạ trơ gốc tủi phận mình xác xơ Gốc rạ là gốc rạ khô Tuổi thơ thấm vị khoai ngô ngọt bùi Đồng làng than lửa ủ vùi Hồn thơm khói rạ nên người nhà quê Người đi muôn nẻo trở về Bàn chân đứng lặng triền đê đầu làng Đồng trơ cuống rạ mênh mang Nghe chiều ngả bóng rạ sang bóng mình.

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ Nguyễn Nhật Huy

Thơ 3 giờ trước

Thơ Tô Hoàn

Thơ 1 ngày trước

Giọt chiều dưới nón

Thơ 1 ngày trước

Hoa dâng thày

Thơ 2 ngày trước

Thơ Nguyễn Hưng Hải

Thơ 3 ngày trước

Thơ và lời bình

Thơ 2 tuần trước