Chủ nhật, ngày 24 tháng 11 năm 2024
15:37 (GMT +7)

Người gảy đàn bầu

THƠ CHỌN TỪ CUỘC THI THƠ “NHỊP ĐIỆU MỚI”

Nguyễn Minh Khiêm

Người gảy đàn bầu

Chiếc que tre kẹp giữa mấy ngón chân

Lướt trên sợi dây mượt như nước chảy

Vuốt cần đàn bằng chiếc cùi tay còn lại

Anh bắt đầu bằng Khúc Cỏ non

Tiếng đàn bầu át gió bấc mưa tuôn

Những cựu chiến binh cùng hát mê hát đắm

Dù chẳng thấy bao nhiêu người đang nhìn

đang lắng

Tì vuốt cần đàn… anh hết mình say

Hệt thuở chiến trường rừng rực tuổi đang trai

Chiếc võng mảnh tăng thuộc lòng từng binh trạm

Bom dọc bom ngang B52 rải thảm

Tiếng đàn của anh luôn có mặt tuyến đầu

Rầm rập quân đi trong tiếng đàn bầu

Băng rừng thẳm núi cao thác dựng

Đá đỡ toác chân vết thương đỡ nặng

Đêm đỡ dài chiến dịch đỡ gian truân

Anh cười hiền như nắng đang lên

Mất chân mất tay mất hai con mắt

Nhưng tình yêu đắm say của người lính những

năm tháng chiến trường mình đâu có mất

Mảnh đạn mảnh bom đâu thương tật được

tiếng đàn

Anh rạng ngời khi nói về thời xẻ dọc Trường Sơn

Những cung đàn vút cao hơn tiếng súng

Anh bảo mỗi lần thả hồn vào cây đàn

là mỗi lần được

tận cùng mình sống

Được tận cùng cháy hết tuổi hai mươi

Anh cứ đàn như bên cạnh chẳng có tôi

Chỉ có ký ức tuôn trào như thác đổ

Chỉ có ký ức một thời rung bom nổ

Chuốt lên tiếng đàn ngọt lịm Khúc Cỏ non

Như trên người anh không hề có vết thương

Không đạn bom không na pan chỉ bời bời cỏ hát

Anh đang thăng hoa về một thời đẹp nhất

Cỏ bời bời xanh trong từng giọt máu mình.

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ Nguyễn Hưng Hải

Thơ 23 giờ trước

Thơ và lời bình

Thơ 1 tuần trước

Thơ Khuất Bình Nguyên

Thơ 1 tuần trước

Thơ Như Bình

Thơ 1 tuần trước

Thơ Phùng Văn Khai

Thơ 2 tuần trước

Ừ thì

Thơ 3 tuần trước

Mảnh vườn của mẹ

Thơ 3 tuần trước