Người đi qua cơn mưa
Nguyễn Hải Triều
Người đi qua cơn mưa
1.
Anh đã lấm những cơn mưa một đời ướt át
chèo vượt bao dòng sông khuyết lở bờ đêm
thổi phập phù ngọn gió trần ai
mà chẳng biết nơi đâu là cội nguồn của bão
khao khát tìm đến một giấc mơ
phía em…
Anh biết cuối đường kia còn đầy nắng
vàng ươm hương chiều vàng ươm vầng trăng
nơi có sườn núi chông chênh
cây lá se thu nghiêng mùa tuổi tác
nơi vạch tia chớp ngang trời gió mưa sấm sét
giữ đằm một nỗi suy tư sũng ướt
phía anh…
2.
Rồi bao bận
anh đi qua những bức tượng bán thân ngợp đá
đi qua thảm tường rêu phong
ngã lăn quay trên con đường ổ trâu ổ gà
vịn níu áng mây chiều bật máu đỏ ối
trầy trụa lở bồi sông
mơ hồ thuở giêng hai nhú nướm cau hồng
bến quê dậy thì áo mỏng
mặt trâu cười quẫy dòng mệp nước
anh làm thằng con trai lơ ngơ tuổi mười lăm…
Nhiều năm sau nữa…
em một mình ra sông ngày gió nồm khua sóng
cánh buồm trải chiếu góc trời
đâu rồi bãi biền cỏ úa cứa cong
đâu rồi sắt se mây trắng
chỉ còn những bước chân bấm vào chiều
nghiêng nghiêng lục bình trôi tím
nhớ quẩn quanh…
3.
Đâu rồi nướm cau hồng áo mỏng ngày xa
Ảnh: Đ.T |
em từ lâu đã bưởi bòng xứ lạ
đâu rồi bờ tre gai bao mùa nước lớn
tang tình dây bí hoa thắm lá xanh
ngày anh về thương đứt ruột lũ ong bầu
thơ thẩn cơn mưa chiều phơ phất ướt cồn lau…
Bây chừ đi qua biết bao cơn mưa
vẫn bên kia sông đầy lưng nắng
bên kia đòng lúa trổ thơm đồng làng
rừng dậy mùa sương tóc đổ
một mình anh
một nhớ
nướm cau hồng
áo mỏng
bến quê…
Trần Thu Hà
Khúc khích tuổi thần tiên
Bụi phấn vẽ vào con
Thành nẻo đường phù sa đất đỏ
Màu Bazan rộn ràng sắc lá
Mùi cơm thơm rơm rạ quấn nhau cười
Thưa thầy!
Bụi phấn dạy con đánh vần
những mái tranh ngậm ngùi ám khói
Vẽ vào con như mầm thức gọi đòng
Vào tuổi thơ ấm lên từng trang sách
Tiếng đánh vần khúc khích tuổi thần tiên
Bụi phấn vẽ vào con
Như trái cau non đợi têm trầu cánh phượng
Bén duyên vội làm ấm mọi con tim
Đi suốt nụ cười mùi hương chưa kịp cũ
Lấy khoan dung làm chiếc phao bơi
Thưa thầy!
Bụi phấn rụng vào con thành bản hùng ca
vang lên không dứt
Như vân tay chỉ đức hạnh làm người.
Mai Thắng
Bức thư của thầy
(Kính tặng hương hồn thầy Hoàng Thể,
nguyên Trưởng ban vận động thành lập
Hội VHNT Bắc Thái)
Bức thư nhỏ
Ghi một lời căn dặn:
“…có bài gửi cho ban vận động…”
Thân ái.
Thầy: Hoàng Thể (kí tên).
Qua bao tháng năm
Qua gió bão, mưa tuôn, nắng lửa…
Những đận chuyển trường, chuyển nhà,
ốm đau, hoạn nạn…
Bức thư nhỏ con vẫn luôn trân trọng
Nơi đáy hồn, con cất giữ, thầy ơi!
Bức thư kiệm lời
Ấm áp tình người.
Thổi bùng ngọn lửa
Với văn chương một thuở
Cảm ơn thầy đã khích lệ trong con!
Thầy đã đi về cõi xa xăm
Nén tâm hương con kính dâng thầy
nơi cõi Phật.
Thầy hãy vui vì mùa đã gặt
Cánh đồng văn thầy mơ ước năm nào
Trĩu trịt bông vàng
Lấp lánh dưới trăng sao…
Trần Văn Thiên
Trái tim cỏ
tôi như cọng cỏ trước hoàng hôn
lang thang ngọn gió hoang đàng
cánh mùa thu trôi trên thinh không
nhòa nhạt nắng
mùa nảy nở nỗi buồn
mùa trống rỗng chiêm bao...
thân tôi bọt nước lơ thơ
lưa thưa hạt kí ức mong manh
trong cơn mưa giăng mắc nỗi mơ hồ
người rắc bụi ảo vọng lên phiến ngày
chếnh choáng
phủ mờ những sợi tóc phai hương...
cọng cỏ khô ru mùa hoang hoải
à ơi con sông lặng lờ trôi qua đời thơ
bàng bạc làn sương trắng
người có ngược dòng với nỗi nhớ rong rêu
vớt giấc mơ tôi dập dềnh
trôi giữa trập trùng sóng nước...?
mùa hạt nhớ lên đòng
trái tim cỏ ướt đẫm giọt sương mai...
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...