Không khóc ở Chí Linh
Hoàng Đăng Khoa
Không khóc ở Chí Linh
Tháng tư
Loa kèn rộn ràng
Chị hàng hoa tay lạt tay báo buộc túm
từng bó lại
Những cuốc xe hớt hải lao đi
Chúng mình từ lâu chẳng biết nói gì
Tiếng thở dài bị kìm nén
Vọng ngân chín tầng cao
Khối câm trướng phình trong đáy dạ
Một mai có tan hoang mười tám tầng dày
Lòng hồ Mật Sơn sáng nay lấp xấp lô xô
Chẳng biết tại bầy mưa hay lũ cá
Ba mươi nhân sáu ngày anh ngồi đây
Viết không xong bài thơ ghi lại quãng
lặng im này
Vạn lý trường thành mãi là dang dở
Ai làm sao đi hết được giấc mơ
Trời rách vá vụng hoài nham nhở
Chúng mình mắc kẹt hang cắc cớ đời
Quả mướp già khô bộ xơ còn hữu dụng
Anh ương dại tướp tơ rời rã hoác huơ
Như hạt thóc lép không nứt nổi cây mạ bé
Kiến đi qua hờ hững chẳng buồn tha
Không khóc ở Chí Linh
Thì lệ cũng ầng ậng mắt giếng Ngọc
Loang thấm tận bảy mươi hai ngọn Phượng Hoàng…
Không gì thực bằng giấc mơ
Có mùa không đông vẫn lạnh
Có chỗ không góc vẫn khuất
Cuốn sách bị bỏ quên trên giá
Lấm lem mình mẩy đồng trinh
Chiếc áo trắng tinh
Không người mặc ố nhàu hốc tủ
Có sông không trôi mà ngủ
Có trứng không nở mà ung
Có ngôi sao thình lình rụng
Có đom đóm thoi thóp thở ánh sao
Có bảo tàng mở cửa không ai vào
Có thư viện giấu tiếng chuông tu viện
Có đồng xám én run cầm cập liệng
Có lối không bàn chân ngập cỏ may
Cây ngày mai mọc cuối đêm nay
Mầm hạnh phúc bao giờ mới nảy
Núi Golgotha còn vương máu Con Đức
Chúa Trời
Động Thiên Đường lệ đá cô triệu năm
chưa ráo
Trong màn sống hư ảo
Không gì thực bằng giấc mơ
Người tình như bài thơ
Đọc một đời không hết…
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...