Thứ ba, ngày 26 tháng 11 năm 2024
15:40 (GMT +7)

Hình cây lúa

Dương Thắng

Hình cây lúa

Cây lúa hình gì? Tôi sợ một ngày không thể vẽ lên hình cây lúa Cây lúa thơm đòng từ thuở tôi sinh Cây lúa lom khom vin mẹ một bóng hình Cây lúa mặn mòi ươm quê nghèo đồng trũng Cây lúa cứa những giọt liềm, khuyết những giọt trăng, uống đêm ướt sũng Cây lúa ngủ mươn mướt cánh đồng xanh, thức trắng cánh đồng vàng Tôi chấm màu, vẩy mực nhánh mạ non Vệt mực cong cong rơi dấu chân cha bùn nhão Cây lúa mơ gì? Tôi sợ không thuộc lời ca dao để hát ru cây lúa ầu ơ Hạt lép gió, hạt lép mưa chưa ngày thành hạt gạo Cúi đầu bờ cỏ êm đềm xanh rì giông bão Hạt mâu rạt rào rơi đáy ruộng trở về nguồn Tôi thắp đèn đi gặt Hình cây lúa sương tuôn Tôi sợ vẽ lên những điều khắc khoải Bởi cây lúa quê bao thuở nắng phơi đồng Phù sa chảy tràn xuôi ngược đục trong Bì bõm người quê lội lún dòng lam lũ Tôi đã thấy Bạt ngàn xác xơ, bạt ngàn cỏ lau thưa Bạt ngàn hoang hóa nứt nẻ đất bạc màu Còn đâu bì bõm ruộng sâu Ruộng sâu đã cạn ngấm phèn chua Muối biển mặn xót gốc khô còm cõi Đổ rạp thoi thóp mất mùa Tôi ngồi khóc thương cây lúa Khóc thương cánh đồng Không thể nào vẽ hình những đứa trẻ tắm sông Những đứa trẻ chăn trâu chạy men bờ cỏ nô đùa, đuổi con cá rô rách mưa rào đầu hạ Những đứa trẻ bắt cào cào, châu chấu, tà áo hong khô khói đốt đồng Có lẽ nào năm mươi năm sau Sẽ không còn giấy nền Sẽ không còn khung tranh để vẽ Tôi cố tưởng tượng Tôi cố mỉm cười Tuổi thơ tôi qua rồi Cây lúa của cha, của mẹ xa rồi Cây lúa của ngày mai nhạt nhòa Bưng bát cơm trắng tần ngần Vẽ được gì hình cây lúa xót xa.

Mồ hôi từ biển

Con đi tìm giọt mồ hôi Rơi tràn muối biển quãng đời mẹ xưa Giọt nào ngậm nắng ngậm mưa Bao năm đã quyện thiếu thừa ngấm đâu Biển cho mẹ quãng nông sâu Mẹ bên biển nỗi cơ cầu đa mang Đã hằn những vệt nắng tràn Mặn mòi hạt gió cơ hàn bám vai Bến neo cạn sóng thuyền chài Cá theo con nước một mai khơi nguồn Giữa mênh mông biển mưa tuôn Áo mưa chấp chới vui buồn hong khô Đêm nằm nghe sóng nhấp nhô Cồn cào những nỗi mơ hồ biển reo Tinh mơ gà gáy mang theo Nắm cơm - con nước thủy triều trăng vơi Biển xưa đã khép mùa rồi Còn không vệt muối một đời nuôi con Con đi tìm giọt héo hon Xa xa chân sóng ngọn cồn chưa nguôi Mồ hôi từ biển mẹ ơi Ngấm vào đáy mắt suốt đời con mang.

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ Tô Hoàn

Thơ 9 giờ trước

Giọt chiều dưới nón

Thơ 23 giờ trước

Hoa dâng thày

Thơ 1 ngày trước

Thơ Nguyễn Hưng Hải

Thơ 2 ngày trước

Thơ và lời bình

Thơ 2 tuần trước

Thơ Khuất Bình Nguyên

Thơ 2 tuần trước