Thứ bảy, ngày 23 tháng 11 năm 2024
18:22 (GMT +7)

Cửa sông

Cổ tích triệu năm theo sóng hắt lên bờ

Tôi gom nhặt từ dấu chân còng gió

Sấm chớp rạch ráng vàng ráng đỏ

Một phía người mấy phía bão giông

Quặn thắt phù sa thai nghén cánh đồng

Hồn núi thượng nguồn xô mặt vào biển cả

Mắt lưới dây rùng kéo cơn đau chuyển dạ

Ngầu đỏ thủy triều nước ối sục bùn non

Cái giỏ nghìn năm thai nghén cái ton

Động đất sóng thần giữ hồn người ở lại

Bom giật bom rung lời ru trong vắt chảy

Em thả tóc vào chiều thai nghén một lần trăng

Núi lệch biển nghiêng giữ mặt đất thăng bằng

Hạt cháo hạt cơm không văng khỏi đũa

Lăng tẩm đền đài neo ghì vào gốc lúa

Nước mắt mồ hôi thành lẩy nỏ thần

Cát cựa mình huyền thoại chảy dưới chân

Lòng biển mở ra từ vỏ sò vỏ ốc

Nâng hạt phù sa mở triệu năm ra đọc

Hồn đất hồn người hiện từ cửa sông lên

Nguyễn Minh Khiêm

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ Nguyễn Hưng Hải

Thơ 2 giờ trước

Thơ và lời bình

Thơ 1 tuần trước

Thơ Khuất Bình Nguyên

Thơ 1 tuần trước

Thơ Như Bình

Thơ 1 tuần trước

Thơ Phùng Văn Khai

Thơ 2 tuần trước

Ừ thì

Thơ 2 tuần trước

Mảnh vườn của mẹ

Thơ 2 tuần trước