Có đôi khi
...
Và thường là những gì ta biết
Là khi tất cả đã xảy ra...
Sự thật là chúng ta
Thường được hiện ra sau sự dối trá
Có khi ta hiện lên
Sau nét cọ tị hiềm
Có khi ta hiện lên
Trong cái phẩy tay phán xét
Và mang gương mặt
Của bất cứ ai đó muốn ta trở thành
Kèm theo vô vàn bí mật
Mà họ chưa kịp nghĩ ra
Có đôi khi
Ta ở trên bàn tiệc
Đầy nỗi vui vẻ hả hê
Mà ta
Đâu thể quẫy đạp
Dù ta đang sống
Có kẻ nhúng ta vào giấm
Kẻ nhúng vào mù tạt
Rồi sẽ cuộn ta trong vài thứ lá
Ta tan đi trong miệng lưỡi họ
Trong nỗi khoái cảm của họ
Về một món gỏi đặc biệt
Mà họ là những nhà sáng tạo
Không ngừng nghỉ
...
Có đôi khi
Ta đi lạc vào nhà gương
Ta nhận ra mình biết đi bằng đầu
Và gương mặt ta được kéo dài
hay vo tròn lại
Ồ lạ chưa ta trong gương đang khóc
Khi chính ta đứng trước nó
mà rũ rượi cười
Ô kìa, ta được nhân bản như thể đang có
trăm ngàn ta, bủa vây ta
Đến nỗi ta chẳng còn nhận ra ta thật ở đâu
Nhưng
Ngay cả ở tấm gương chân thật nhất
Thì cũng đâu phải là ta
Chỉ là ánh phản chiếu
Của một hình hài hiện hữu
Mà ta, dù muốn hay không
Bỗng dưng mà thành…
Ta loạng choạng bước ra khỏi nhà cười
Không tin nổi cả bước chân chính mình.
Phạm Thùy Vinh
0 đã tặng
Hãy liên hệ với chúng tôi qua số điện thoại: 0988827920 (Ngô Ngọc Luận), nếu bạn có nhu cầu thưởng thức những ấn phẩm của Văn nghệ Thái Nguyên.
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...