Thứ tư, ngày 27 tháng 11 năm 2024
11:50 (GMT +7)

Chột dạ khi rời khỏi nhà

Lê Thiếu Nhơn

Chột dạ khi rời khỏi nhà

Con ôm theo cái gối đến trường mầm non Cha mang theo câu thơ ra đường kiếm sống Ai cũng cần một chỗ dựa cho an lòng Giữa thế kỷ khánh kiệt những điều lương thiện Chúng ta làm sao tự vệ trước sắc mây bay? Chúng ta làm sao tự vệ trước chiều mưa muộn? Chúng ta làm sao tự vệ trước vệt nắng phai? Con vào lớp học cũng vơi dần tiếng khóc Cha vào chợ đời vẫn ngập lụt ranh ma Ngày mai rất gần mà ngày mai rất xa Chỉ thầm mong bóng mình không lạc bóng tối!

Hoài niệm thành phố tuổi thơ

Thành phố trữ tình Mây buông sông chậm Còi tàu dài bao nỗi ly hương Thành phố gió hát ru Đường mưa trưa muộn Tháp cô đơn gạch vỡ trong lòng Thành phố kẻ làm thơ Đêm mơ tơ nhện Biển cồn cào giăng lưới trăng sao Thành phố da rám nắng Tiếng mõ ngõ khuya Bóng người về buổi chợ mờ sương Thành phố bàn chân vội Mắt buồn vương sóng Ai mở buồm bến cá xa khơi!

Hồi âm cho thinh lặng

Khoảng cách hai ta xa hay gần? Anh vội vàng khôn lanh Anh thật thà mê dại Không thể trả lời cho ngắn bớt một đêm Nhân nghĩa thời đồng tiền sấp ngửa Tránh ngày mai riêng ai phụ bạc Xin người đừng thề thốt hôm nay Anh nhìn gió trôi sông, nhìn mây vượt biển Nhìn đất bốn hướng, nhìn trời tám phương Để phập phồng đoán sấm trùng dương Thương em dài đường mưa bé nhỏ Vậy thôi, anh chẳng còn gì đáng giá May, có câu thơ ngơ ngác nẻo buồn!

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ Nguyễn Nhật Huy

Thơ 5 giờ trước

Thơ Tô Hoàn

Thơ 1 ngày trước

Giọt chiều dưới nón

Thơ 1 ngày trước

Hoa dâng thày

Thơ 2 ngày trước

Thơ Nguyễn Hưng Hải

Thơ 3 ngày trước

Thơ và lời bình

Thơ 2 tuần trước