Thứ sáu, ngày 20 tháng 09 năm 2024
18:32 (GMT +7)

Chỗ ngồi – Truyện ngắn. Tạ Nguyên Thanh (Trung Quốc)

VNTN - Thấy tôi mở quán bán ăn sáng đối diện với trụ sở thị trấn, người anh họ làm việc ở đó khuyên tôi: “Quán ăn ở đây hàng ngày tiếp xúc nhiều với cán bộ sẽ khó làm ăn đấy!” Tôi không đồng ý, nói: “Các ông làm việc của các ông, tôi mua bán công khai làm ăn đường đường chính chính chỉ nhận tiền không nhận người có gì mà khó.”

Quán của tôi bán cháo bát bảo, tôi chọn nguyên liệu ngon, bán giá vừa phải lại phục vụ nhiệt tình nên thu hút được rất nhiều khách, công việc làm ăn rất thuận lợi. Một ngày, tôi vừa làm vừa ngâm nga một điệu dân ca thì phó chủ tịch thị trấn Khưu bước vào quán gọi một bát cháo. Biết ông ta là cán bộ tôi vội vàng làm ngay một bát bưng đến cái bàn ở sau tường niềm nở: “Xin mời ông dùng!”. Ai ngờ phó chủ tịch Khưu lại trừng mắt nhìn tôi vẻ không vui rồi bưng bát cháo ra cái bàn to ngay trước cửa ngồi ăn. Tôi tự trách: Mình sơ ý quá, làm lãnh đạo tất nhiên phải ngồi ở chỗ thoáng đãng vừa ăn vừa ngắm phố xá chứ ai lại ngồi ở góc tường?

Sáng hôm sau phó chủ tịch Khưu lại đến ăn sáng. Hiểu ý ông hôm qua nên tôi bưng bát cháo ra cái bàn to trước cửa nói: “Mời ông ăn cho nóng!” Nào ngờ ông ta vẫn với vẻ khó chịu nhìn tôi “hừm” một tiếng rồi bưng bát cháo vào cái bàn ở sau bức tường ngồi ăn.

Tôi thật sự không sao hiểu được rốt cuộc ông phó chủ tịch này thích ngồi ở trước cửa hay thích ngồi ở góc tường? Tôi đem chuyện này hỏi người anh họ, người anh họ cười rồi nói: “Chú mày ở trước cửa trụ sở thị trấn mà đầu óc tối quá: Cơ quan 8 giờ làm việc, nếu người ta đến ăn trước 8 giờ tất nhiên là phải ngồi ở chỗ thoáng đãng. Còn nếu đến ăn sau 8 giờ tức là muộn giờ làm sợ chủ tịch, bí thư nhìn thấy nên phải ngồi ở chỗ khuất. Phó chủ tịch Khưu buổi tối thường hay chơi bài, sáng dậy muộn, chú nghĩ xem đi làm muộn ai dám dơ cái mặt ra để cho người ta nhìn thấy.”

Nghe người anh họ nói tôi mới hiểu vội mua ngay cái đồng hồ treo trong quán. Từ đấy tôi nhìn đồng hồ mà bưng cháo: Phó chủ tịch Khưu đến trước 8 giờ bưng ra cái bàn trước cửa, nếu đến sau 8 giờ bưng vào cái bàn sau tường, quả nhiên là ông ta rất hài lòng.

Cứ như vậy được khoảng nửa năm, vào một ngày khi mặt trời đã lên cao tôi mới thấy phó chủ tịch Khưu bước vào với đôi mắt ngái ngủ giọng khàn khàn gọi một bát cháo. Tôi nhìn đồng hồ thấy đã gần 9 giờ nên vội bưng bát cháo đến cái bàn sau tường nói nhỏ: “Xin mời ông!” Nào ngờ ông ta lại tỏ vẻ khó chịu nhíu lông mày rồi bưng bát cháo ra cái bàn trước cửa ngồi xuống ăn làm cho tôi cứ phân vân không hiểu ra làm sao.

Hôm sau phó chủ tịch Khưu vẫn đến muộn tôi nghĩ là đã quá giờ làm việc nên lại bưng bát cháo đến cái bàn sau tường mời ông ta nhưng ông ta vẫn tỏ vẻ rất khó chịu, đứng rít hơi thuốc nhìn tôi sẵng giọng: “Sao lại bưng đến cái bàn ấy?”. Tôi phát hoảng ngây người ra một lúc mới bưng bát cháo ra cái bàn trước cửa.

Tôi nghĩ đi nghĩ lại mà không biết nguyên nhân nên lại đi hỏi người anh họ.

Người anh họ nghe tôi hỏi bật cười nói: “Chú mày không chịu tìm hiểu thời cuộc, bây giờ người ta đã chuyển phó sang trưởng rồi, ông Khưu đã là chủ tịch thì đi muộn hay sớm không thành vấn đề nữa, hỏi có ai dám nói ông ta không?”

Từ đấy bất kể chủ tịch Khưu đến ăn lúc nào tôi đều bưng cháo ra cái bàn trước cửa và quả nhiên ông ta rất hài lòng. Độ hai tháng sau tôi bất chợt gặp người anh họ ở trên phố, người anh họ nói với tôi: “Từ bây giờ chú lại phải thay đổi chỗ ngồi cho ông Khưu đấy!”

Tôi cười nói: “Tôi biết rồi.”

Người anh họ ngạc nhiên hỏi tôi: “Chú biết được gì nào?”

Tôi nói: “Tuần trước ông Khưu đi chơi gái bị công an bắt được. Hôm qua Đảng ủy đã họp xét kỷ luật khai trừ ông ta ra khỏi Đảng và miễn nhiệm chức chủ tịch thị trấn. Bị vố này ông ta còn mặt mũi nào mà dám đàng hoàng ngồi ở cái bàn trước cửa nữa. Vậy từ nay ông ta đến sớm hay muộn cũng phải ngồi ở cái bàn sau tường mà thôi, đúng không?”

Người anh họ vỗ vỗ vai tôi nói: “Xem ra bây giờ đầu óc chú mày sáng sủa hơn rồi đấy!”

Nguyễn Thiêm 

dịch từ Story china.cn

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Xổ số

Xem tin nổi bật 1 tuần trước

Chùm truyện cực ngắn Murakami Haruki

Văn học nước ngoài 1 tháng trước

Kẻ không có khả năng bảo vệ

Xem tin nổi bật 1 tháng trước

Ngày mà Alfred tự tìm kiếm mình trên Google

Xem tin nổi bật 2 tháng trước

Ông bà nội tôi

Văn học nước ngoài 2 tháng trước

Bertha

Xem tin nổi bật 3 tháng trước

Truyện kể trong ngày của mẹ

Xem tin nổi bật 3 tháng trước