Chủ nhật, ngày 24 tháng 11 năm 2024
14:03 (GMT +7)

Lũ chuột và con chó

Lũ chuột và con chó

Một lũ chuột trèo lên bàn định ăn vụng thịt nhưng lại hoảng hốt vì thấy con chó của chủ nhà nằm cạnh bàn thức giấc. Chúng bèn nghĩ kế và dịu ngọt thương lượng với con chó:

- Này anh chó, nếu anh im lặng thì chúng tôi sẽ chia cho anh một miếng thịt, anh đồng ý chứ?

Chó nghiêm mặt, từ chối thẳng thừng:

- Bọn mày mau cút đi! Bà chủ mà thấy thịt mất thì chắc chắn sẽ nghi ngờ ta. Lúc ấy ta lại trở thành miếng thịt trên bàn chứ chẳng chơi!

Lời bàn: Đừng vì một chút lợi ích nhỏ mà làm việc gian dối, cái giá phải trả cho nó sẽ rất lớn!

Lợn rừng và ngựa

Lợn rừng và ngựa cùng nhau ăn cỏ. Lợn rừng thường hay làm chuyện xấu, không giẫm đạp lên cỏ tươi thì cũng khuấy cho nước đục ngầu.

Ngựa thấy thế rất tức giận, một lòng muốn trả thù, bèn đi nhờ sự giúp đỡ của thợ săn. Thợ săn nói chỉ giúp nếu ngựa mặc bộ hàm thiếc và dây cương vào để anh ta cưỡi.

Ngựa vì nóng lòng muốn trả thù nên đáp ứng yêu cầu của anh ta. Người thợ săn cưỡi ngựa đánh bại lợn rừng, sau đó dắt ngựa về nhà buộc trong chuồng ngựa, thế là từ đó ngựa mất đi cuộc sống tự do.

Lời bàn: Không biết khoan dung với người khác sẽ mang lại bất hạnh cho chính mình.

Bầy thỏ

Trong một khu rừng sâu xanh mát và yên tĩnh, có một bầy thỏ đang trú ngụ. Cứ mỗi lần có một chiếc lá rơi xuống mặt đất phát ra âm thanh xào xạc, hay một chú sóc nhảy nhót trên cành làm gãy mất một nhánh cây non, thì bầy thỏ lại giật thót cả mình và run rẩy hoảng sợ. Chúng rất nhút nhát.

Một ngày nọ, bỗng có một cơn gió to thổi qua những ngọn cây gây nên âm thanh ào ào khủng khiếp, còn những cành cây thì bị nghiêng ngả dữ dội. Điều này làm bầy thỏ hoảng sợ đến nỗi tất cả chúng đều giật bắn mình, rồi chúng cố hết sức chạy thật nhanh để thoát ra khỏi khu rừng - nơi vốn là nhà của chúng.

Chúng nói với nhau:

- Tình cảnh của chúng ta mới đáng buồn làm sao. Chúng ta chẳng bao giờ được yên ổn ăn uống, lúc nào cũng phải ngủ trong sự thấp thỏm lo sợ, giật mình vì một cái bóng cây, tim đập thình thịch như muốn rơi ra ngoài mỗi lúc nghe tiếng lá rơi. Sống như thế này thì thà chết còn hơn. Chúng ta hãy cùng đến chỗ cái hồ đằng kia trầm mình tự vẫn đi thôi.

Nhưng lúc chúng đến chỗ cái hồ thì có rất nhiều ếch đang chơi đùa ở đó. Khi lũ ếch vừa nghe thấy tiếng bước chân thì chúng liền nhảy ngay xuống nước. Bầy thỏ nhút nhát giật mình khi nghe tiếng nước bắn tung tóe; nhưng khi chúng nhìn thấy lũ ếch lặn sâu xuống đáy hồ, một con thỏ già thông thái đã nói:

- Khoan đã nào! Hãy cùng xem xét lại chuyện này. Những sinh vật này còn nhát hơn cả chúng ta - chúng thậm chí còn sợ chúng ta nữa đấy. Mọi chuyện có lẽ không đến nỗi tệ như chúng ta đã nghĩ. Có lẽ chúng ta đã quá ngốc nghếch, ngốc nghếch như bọn ếch này vậy, cứ luôn sợ hãi dù thực ra chẳng có gì nguy hiểm cả. Hãy vui sống trên chính mảnh đất của chúng ta và cố gắng sống can đảm hơn.

Thế là bầy thỏ lại quay trở về khu rừng của mình.

Lời bàn: Cuộc sống sẽ chẳng thể tốt đẹp nếu ta cứ sống trong sợ hãi mà không phải là sự can đảm, kiên cường và mạnh mẽ.

B.H (Sưu tầm)

0 đã tặng

Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...

Gửi
Hủy

Cùng chuyên mục

Thơ châm số 21 (2024)

Ngụ ngôn - thơ châm 22 giờ trước

Thơ châm số 20 (2024)

Ngụ ngôn - thơ châm 4 tuần trước

Thơ châm số 19 (2024)

Ngụ ngôn - thơ châm 1 tháng trước

Thơ châm số 18 (2024)

Ngụ ngôn - thơ châm 1 tháng trước

Thơ châm số 17 (2024)

Ngụ ngôn - thơ châm 1 tháng trước

Thơ châm số 16 (2024)

Ngụ ngôn - thơ châm 2 tháng trước

Thơ châm số 15 (2024)

Ngụ ngôn - thơ châm 3 tháng trước