Chuyện ngộ độc thực phẩm

Chuyện ngộ độc thực phẩm

Cũng vì lợi nhuận mà thôi
Thịt bò, heo, cá bị ôi… vẫn dùng!
Ướp xong, xào nấu ngát lừng
Thơm tho, hấp dẫn vô cùng, ăn ngay!

Nhân viên làm chẳng rửa tay
Một sàng rau sống, qua vài nước thôi!
Trứng giun, trứng sán… thành “mồi”
Và bao thứ độc tơi bời ruột gan!

Nhiều khi phù phép trò gian
Hóa chất trôi nổi, chục can mua về.
Bán đầy khắp phố cùng quê
Kiểm tra lỏng lẻo, “ăn chia” cả rồi!

Nhiều vụ bị cả trăm người
Du lịch, dã ngoại ngược xuôi suốt ngày.
Biết đâu “bẫy” đã giăng bày
Dính “thực phẩm bẩn” là “bay” cả đoàn!

Hỏi còn đạo đức kinh doanh
Mà sao chẳng thấy ai “phanh” lại giùm?
Phạt “gãi ngứa” thật lùm xùm
Nên chăng đình chỉ đến cùng, làm gương!

Lê Thị Xuân Hương

 

Lại là du lịch không đồng!…

Nối đuôi nhau những đoàn xe
oang oang loa, băng zôn lòe loẹt phơi…
Rỉ tai ma mị tuôn lời
rằng “xe miễn phí”….
“ăn chơi không đồng”!

Cô hàng chợ, cụ nhà nông…
dắt nhau như thể rắn rồng lên mây!
Miếng ăn nuốt chửa qua ngày
đã vương phải bả bủa vây bẫy lừa

Bao nhiêu hàng đểu ế thừa
ôm về với những giá mua trên trời
Biết đâu trong mật dụ mời
đám nhộn nhạo…
bẫy cò mồi
…níu chân!

Đã bao cửa nát nhà tan!
vướng vòng lao lý bởi lần lên xe?…

Thái Thuận Minh

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây